Page 33 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 33
hơn, cảm động hơn. Nay các đống chí dự cuộc họp đầu tiên của Thành ủy
lâm thời Hải Phòng đã mất hết, chỉ còn tôi...
Sau đó chúng tôi chuẩn bị cuộc họp Thành ủy lâm thời, anh Dư chủ
tiệm giặt là người lo tìm địa điểm.
Chúng tôi họp và bầu được 7 đồng chí vào Thành ủy. Sau đó đến phẩn
bầu Bí thư, phó Bí thư và Thường vụ. Ngay trong cuộc họp này có người
giới thiệu; “Anh Cúc là đặc phái viên của Trung ương về thì làm Bí thư
Thành ủy luôn”. Nhưng anh Cúc nói thế này: “Tôi được Trung ương phái
về để tập hợp các đồng chí, và còn có nhiệm vụ đi lại liên lạc với Trung
ương. Hơn nữa Thành ủy của Hải Phòng, nơi đa số là công nhân, người
lãnh đạo phải là công nhân”. Anh Cúc liến giới thiệu tôi tức là Hòa nhận
chức Bí thư và được các đồng chí khác nhất trí. Tôi đã chân thành nói: “Để
tôi làm công nhân thì mới kiếm ra tiến nuôi các anh được. Bây giờ các anh
cử tôi làm Bí thư thì làm sao làm công nhân được nữa”. Mọi người đểu
cười vui vẻ.
Việc đẩu tiên phải làm của chúng tôi lúc đó là tìm trụ sở cho Thành ủy.
Anh Cảo, con ông bà Sáu đứng ra đảm nhận việc này. Anh là công nhân
làm chung với tôi nên có thể tin tưởng được. Anh vê' bàn với cha mẹ, ông
bà Sáu tán thành và ông Sáu còn nói: “Nếu được đón Thành ủy về đây,
chúng tôi sẵn sàng giúp đỡ, bảo vệ”.
Như vậy là chúng tôi dùng nhà của ông bà Sáu và anh Cảo làm việc, còn
ở thì ở tại một gia đình gần đó. Nhà này cũng nghèo, nhưng họ sẵn sàng
nhường cho chúng tôi một cái giường để nằm. Nhưng nói thật chứ có đêm
nào chúng tôi ngủ được đâu. Nhiều muỗi quá. Hai anh em nằm ôm nhau
mà ngủ, lấy cái quẩn cái áo cũ đắp lên mặt để tránh muỗi cắn vào mặt, còn
nó muốn đốt vào đâu thì mặc kệ nó. Hổi ấy ăn còn chẳng đủ nữa, tiền đâu
mà mua màn mua chăn? Thế mà một hôm chúng tôi về nhà thì thấy chủ
nhà đã mắc sẵn một cái màn mới tinh trên chiếc giường chúng tôi ngủ.
Chủ nhà nói: “Để các anh ngủ ngon mà có sức làm việc”. Chuyện đó nhỏ
thôi nhưng đã làm chúng tôi cảm động, nhớ mãi.
Tôi làm Bí thư, nhưng cứ sáng ra là chui vào nhà máy Hạ Lý đến tối
mịt mới vể. Còn anh Cúc là Thường vụ thường trực phụ trách văn phòng.
Thấy tôi băn khoăn, anh nói với tôi: “Anh cứ yên tâm đi, mọi việc tôi sẽ lo
32