Page 32 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 32

còn nhiêu người vẫn chưa biết anh Cúc đã có thời gian làm báo ở tờ “Tin
        Tức” của Đảng do đổng chí Trường Chinh và Hoàng Quốc Việt phụ trách.
          Tại sao anh Cúc lúc ấy không vê' Hải Phòng ngay? Là thế này, hổi ở tù
        anh Cúc cũng thường tâm sự với tôi; “Hải Phòng lúc này chưa xây dựng
        kịp cơ sở, người em gái ruột thịt thì đã mất... ở  nhờ nhà người chú cũng
        khó...”. Tôi đã trải qua những năm tháng sống lang thang, nghèo khó nên
        rất cảm thông với anh Cúc. Phẩn tôi, sau khi ra tù thì bị quản thúc ở Hải
        Dương, một tháng ra Hải Phòng trình diện một lẩn. Chỉ được ít lâu, tôi
        không ra trình diện nữa mà đi tìm bắt liên lạc với cơ sở cũ. Tôi tập hợp
        nhiều đổng chí đang hoạt động ảm thầm rải rác ở nhiểu nơi, nhưng vẫn
        chưa làm cách nào để liên lạc được với Xứ ủy, với Trung ương. Đúng lúc
        ấy, Trung ương và Xứ ủy phái anh Cúc về Hải Phòng. Hai chúng tôi gặp lại

        nhau ở một địa điểm liên lạc cũ vào cuối năm 1936. Tôi đã có nghe phong
        phanh Trung ương sẽ cử người xuống Hải Phòng, nhưng không ngờ người
        đó lại là anh Cúc. Thế mới biết câu hẹn gặp lại nhau từ Côn Đảo mới hiệu

        nghiệm làm sao! Sau khi tay bắt mặt mừng, anh Cúc mới nói: “Tôi được
        Trung ương và Xứ ủy phái xuống Hải Phòng khôi phục lại các cơ sở cách
        mạng, xây dựng gấp Đảng bộ Hải Phòng”.
          Biết tin anh Cúc trở vê' theo lệnh của cấp trên, mọi người đểu mừng rỡ
        và tin tưởng tuyệt đối. Tôi nhớ hình ảnh anh Cúc, một thanh niên mảnh
        dẻ, cương nghị, dễ gẩn và có đôi mắt sáng với giọng nói đầy nhiệt huyết có
        sức thu hút lạ lùng. Tôi đã nghĩ về anh với những gì tổt đẹp nhất.
          Có anh Cúc vế, phong trào có thêm sinh khí, hoạt động khẩn trương
        năng nổ. Chúng tôi liên lạc được với các đổng chí Bùi Lâm, Chành, Vượng,
        Kiên... tất cả 9 đổng chí cốt cán. Sau đó tồ chức một cuộc họp, đa số là
        những người đã từng bị tù ở Côn Đảo cùng anh Cúc bầu ra Thành ủy. Tôi
        nhớ giây phút đó ngắn gọn, giản dị nhưng cũng rất thiêng liêng. Sau đó
        chúng tôi cùng nhau đặt ra chương trình hành động của Thành ủy lâm
        thời và khôi phục phong trào cách mạng lám thời ở Hải Phòng, đồng thời
        đánh giá tình hình tương quan lực lượng địch, ta và phương hướng hành
        động trước mắt. Tôi nhớ cuộc họp 9 người hôm ấy nhiều ý nghĩa và cảm
        động lắm. Đảng ta vẫn hoạt động, phong trào cách mạng vẫn sôi sục, dân
        chúng một lòng theo cách mạng đấu tranh với thực dần... Còn gì mừng vui



                                                                         31
   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37