Page 40 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 40

ngắn ngủi bên cha mẹ; kể vế anh em bạn bè thuở cắp sách đến trường; kể
       vê' mái trường Ngô Quyển, cái nôi nuôi dưỡng và giác ngộ anh theo con
       đường cứu nước; kể về bến cảng Hải Phòng với những người phu khuân
       vác tối ngày bán lưng cho trời bán mặt cho đất, lao động nhọc nhằn mà
       cơm không đủ no áo không đủ ấm. Bấy giờ đứng vào đội ngũ đấu tranh do
       Đảng lãnh đạo, anh Mười Cúc càng thấy bức xúc phải đòi lại sự công bằng,
       phải giành lại tự do cơm áo cho đổng bào minh.
         Nhớ có lần khám chúng tôi được cho ra ngoài lao động,  anh em vui
       thích lắm. Nhưng tôi thấy anh Mười đăm chiêu nhìn vế hướng nghĩa địa
       Hàng Dương với ánh mắt thật trìu mến.  Chắc anh đang tưởng nhớ đến
       các đổng chí anh em đã ngã xuống nơi mũi Cá Mập này. Anh nhìn hàng
       phi lao dài tít tắp bao quanh nghĩa địa đang uốn mình trong gió sớm, rồi
       phóng tầm mắt ra biển cả sóng đang cuộn trào. Đôi mắt ưu tư của anh đã
       truyển cho tôi nỗi cảm xúc dạt dào, tôi thì thẩm trong sự đổng cảm của
       anh: “Gió ơi, cây ơi hãy ca mãi bài ca bất tận ru giấc ngủ ngàn thu của đồng

       chí anh em ta nhé!”.
         Sau một phút im lặng,  anh Mười như chợt tỉnh,  quay lại nói với tôi:
       “Đất nước mình nơi nào cũng đẹp. Anh thấy không hàng phi lao kia cũng
       có hổn đấy. Nhìn bầu trời cao rộng, nhìn mặt biển bao la tôi cảm thấy yêu
       hơn lúc nào hết non sông gấm vóc Việt Nam chúng mình”. Rổi anh dang
       rộng hai cánh tay hít căng lổng ngực bầu không khí trong lành, nói tiếp:
       “Nhất định sẽ có ngày đất nước mình giải phóng, dân tộc mình sẽ thoát
       ách nô lệ lầm than, và hòn đảo này nơi địa ngục trân gian rối cũng sẽ phát
       triển thành vùng đất giàu đẹp không kém những nơi khác”.
         Anh Mười Cúc ơi!  Lời anh nói năm nào giờ đây đã thành hiện thực.
       Hơn 20 năm nay, kể từ ngày miền Nam được giải phóng, đất nước được
       thống nhất, anh và tôi mỗi người có nhiệm vụ và cương vị khác nhau,
       nhưng chúng ta có chung niếm tự hào là đã hiến dâng trọn vẹn cuộc đời
       mình cho sự nghiệp đấu tranh dành độc lập tự do của Tồ quốc, đã bao
       năm trường chiến đấu không ngơi nghỉ để có được thắng lợi to lớn ngày
       hôm nay.







                                                                        39
   35   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45