Page 64 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 64

quản,  làng  này  sông  khá  biệt  lập  với  làng  kia.
   Người  cùng  làng  sông  gắn  bó  với  nhau.  Họ  chia
   nhau  canh  tác,  sản xuất trong  một khu vực  làng
   quản  lý.  Cúng  bến  nước,  cúng  bỏ  mả,  cúng  cơn
   mưa đầu mùa và mọi nghi thức tín ngưỡng đều tổ
   chức  theo  đơn  vị  làng.  Mỗi  làng  Jrai  thường  có
   một  nhà  rông  để  sinh  hoạt  chung.  Đây  chính  là
   một  biểu  tượng  rất  sông  động  về  sự  tồn  tại,  vẻ
   phồn  vinh  của  làng.  Nếu  làng  nào  không  có  nhà
   rông thì có nhà dài.

       Người  Jrai  sỢ  nhất  là  bị  làng  ruồng bỏ.  Bởi  vì
   tách khỏi làng thì họ không thể sông  được.  Người
   Jrai  ví  người  làng  bị  làng  bỏ  không  khác  gì  "gà
   không  có  ổ,  chim  cút  không  có  tổ"  (Hrup  hoong
   mơ-nú  hu  mao  kơtat,  wat  bu  mao  hruh).  Trong
   tâm  thức  người  Jrai,  làng  là  một  giá  trị  rất
   thiêng liêng không ai có thể xâm phạm được.
       Một nhân vật được tôn trọng nhất trong làng là
   già  làng  (tiếng  Jrai  gọi  là  tha pơ-lơi).  Theo  quan
   niệm  của  người Jrai,  già  làng phải là  người thông
   thái, có tài và có tâm, giải quyết tốt các tranh chấp
   và các vi phạm luật tục. Già làng phải là người đức
   độ,  cư  xử  đúng  mực  với  mọi  người  trong  và  ngoài
   gia  đình.  Già  làng  thường  là  người  có  tuổi.  Điều
   này  cũng  dễ  hiểu  thôi.  Bởi  để  có  thể  có  những
   phẩm chất như đã nói ở trên thì người vào vai già
   làng  phải  là  người  có  nhiều  trải  nghiệm.  Người
   muốn có sự trải nghiệm ấy phải đổi lại bằng nhiều
   năm  tháng.  Một  điều  kỳ  lạ  là,  để  trở  thành  già
   làng,  già  làng không phải  qua  một cuộc  "bỏ phiếu



                                                         63
   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69