Page 60 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 60

nhâm  nhi  trò  chuyện  vối  người  bán  rượu,  hết
    chuyện  này  đến  chuyện  khác.  Hết  trong  chén,
    chủ  hàng lại  rót tiếp,  rót  đến  khi  nào  khách  xua
    tay mới thôi.  Khách uống xong có người đứng lên
    không,  chẳng  mua  chai  nào.  Chủ  hàng  vẫn  cười
    tươi,  vui  vẻ.  Văn  hóa  vùng  cao  là  thế.  Khách
    muôn  mua  đào,  mận  lê  cứ  vào  vườn  mà  hái.
    Khách  mua  có  thể  nếm  đến  no.  Nhà  vườn  chỉ
    tính tiền sô" quả mà khách mang về.

        Chỗ  bán  mật  ong  hương  thơm  ngào  ngạt,  ngỡ
    như lạc vào siêu thị bán nưóc hoa. Mật ong vùng cao
    ngon nổi tiếng, phần lón được lấy từ trong rừng. Mật
    ong gọi là "bách hoa cao" - một thứ thức ăn chưng cất
    từ trăm  loài hoa.  Ngưòi  suy  nhược  và  trẻ  em  dùng
    mật  ong thì  không  gì  tốt bằng.  Trẻ  sơ  sinh,  lưỡi bị
    tưa rộp lên đau rát không bú được, dùng mật ong bôi
    lên lưỡi thì công hiệu không khác gì thần dược.  Ong
    rừng  có  nhiều  loài,  mỗi  loài  cho  một  loại  mật.  Lạ
    nhất  là  mật  ong  khoái  mới  vắt  về.  Mật  hơi  loãng,
    màu  nhàn  nhạt,  mùi  thơm  hơi  hăng  hắc,  nếm  vào
    ngọt thấm lưỡi. Mua về mươi hôm mật mỏi dần sánh
    lại, ngả sang màu vàng nhưng cả chai mật vẫn trong
    suốt,  nhìn thấu từ bên  này chai  sang bên  kia chai,
    không một chút vẩn.

        Khách  xa  đến  chợ  thích  mua  các  mặt  hàng
    người sơn cước làm ra như con dao, nắm đũa tre và
    các  đồ  mây  tre  đan.  Con  dao  của  người  Mông cực
    kỳ  sắc  bén:  chém  vào  cây  gỗ  cứng  không  mẻ,  cắt
    thái  ngọt  như  không.  Đũa  tre  được  vót  bằng  tay
    nhưng  nuột  nà  và  thẳng  tăm  tắp,  dùng  lâu  mà


                                                           59
   55   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65