Page 57 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 57

Trong lễ này, tất cả anh em họ hàng gần xa của
        người kết nghĩa tới dự đông đủ,  và các mối liên hệ
        cụ thể với họ đều được giới thiệu như chỉ dẫn về gia
        phả để người kia biết.  Điều này rất quan trọng, bởi
        lẽ kể từ đây,  hai  người kết  nghĩa coi  nhau  thực  sự
        đã  như từ  một  cha  mẹ  sinh  thành,  là  ruột  thịt với
        nhau,  và  họ  hàng  của  người  này  cũng  là  họ  hàng
        của  người  kia,  cho  nên  phải  biết  để  ứng  xử  theo
        đúng bổn phận.  Từ sự kết nghĩa  giữa hai cá  nhân,
        mốì quan hệ được mở rộng ra thành quan hệ gắn bó
        giữa họ hàng đôi bên; mà mỗi người đều có họ hàng
        phía  mình  và  phía  vợ  mình  -  tất  cả  đều  gia  nhập
        vào  một  "mạng  lưói"  các  liên  hệ  thân  thuộc  vừa
        được  khai  sinh.  Cũng chính  vì  thế,  giữa  hai  người
        đã kết nghĩa không được gả con cháu cho nhau, đến
        đòi  chắt  trở  đi  chúng  mới  có  thể  lấy  nhau.  Không
        chỉ  vậy,  thân  nhân  của  hai  người  có  trách  nhiệm
        giúp đỡ và bảo vệ nhau, không phạt nhau...
            Thực  tê cho  thấy,  tục kết  nghĩa  không phải  là
        tập  quán riêng của  người Mnông.  Hiện nay tục ấy
        vẫn  còn  ở  nhiều  dân  tộc  nhưng  lớp  lang,  lễ  thức
        cho mỗi cuộc kết nghĩa rất đơn giản.  Nhiều khi chỉ
        là một lời cam kết đinh ninh. Đã cam kết là không
        thay  đổi.  Điều  quan  trọng  là  đôi  bên  hiểu  nhau,
        quý trọng  nhau  và  mục  đích  kết  nghĩa  là  để tình
        cảm  thêm  thắm  thiết,  có  trách  nhiệm  với  nhau,
        lấy  điều  thiêng liêng làm  trọng,  không  so  đo tính
        toán.  Người  ta  căn  cứ  vào  tuổi  tác  để  kết  nghĩa
        cha con,  mẹ con,  anh em,  chị em.  Khi  đã  được  gia
        đình thừa nhận thì họ trở thành thành viên trong


        56
   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62