Page 92 - Làng Tây Hồ - Phủ Tây Hồ
P. 92

84                             Làng Tây Hồ - Phủ Tây Hổ


             Chàng  làm  thơ  họa  treo  trên  cây  bích  đào  rồi
          ngày nào cũng đi tìm mỹ nhân hôm trước.
             Một hôm nàng hiện ra nói:
             -  Thiếp  là  con  nhà  quan  ở  huyện  bên  cạnh,
          không  may  cha  mẹ  m ất  sớm,  nhà  cửa  tiêu  điều

          không  nơi  nương  tựa.  Hơn  nữa  lại  lắm  kẻ  nhòm
          ngó  trêu  ghẹo,  thiếp  đã  chán  cảnh  thị  thành,  nay
          muốn  vào  trong  sơn  khê  xa  lánh  trần  tục.  Trên
          đường  đi  lại  gặp  chàng,  thật  là  duyên  trời  khó
          tránh, chúng ta có thể kết tóc xe duyên được không?
             Nho  sinh  nói:  Được  gặp  mỹ  nhân  thật  là  niềm
          vinh  hạnh  của  Nho  sinh  nghèo  này.  Nay nàng  lại
          có  ý  đó  thật  là  phúc  lốn  mà  Nho  sinh  ta  mấy  đòi
          cũng  không có  được,  vậy xin  cảm  tạ  lòng  nàng,  ta
          sẽ cậy người làm mốì.
             Công chúa nói:
             -  Người trượng phu làm việc không câu nệ tiểu

          tiết.  Hơn  nữa  thiếp  và  chàng  trên  không  có  cha
          mẹ,  dưói  không  có  thân  thích,  tri  kỷ  gặp  nhau,
          một  lòi  vàng  đá  còn  cần  gì  mối  lái.  Như  Văn
          Quân  hay  Hồng  N hật  khi  xưa,  thích  nhau  cùng
          nhau  kết  tóc  xe  duyên,  người  đòi  sau  có  ai  chê
          cười đâu mà chỉ khen họ là biết yêu đấy thôi.
             ...  Văn  Quân  tức  Trác  Văn  Quăn  con  của  Trác
          Vương  Tôn  thời  Hán,  Tư  Mã  Tương  N hư  làm

          khách  nhà  Vương  Tôn  phải  lòng  Trác  Văn  Quân
   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97