Page 252 - Không Phải Huyền Thoại
P. 252
Tiếng hát 2 5 1
Đêm đó vượt đèo Lũng Lô. Lên tới đủứi đèo như đi trong mây. Bắt
đầu thấy không khí chiến tranh. Ban chiều máy bay địch vừa ném bom.
Một sô đoạn bị sạt lở. Công binh đang khoét sâu vào thành taluy ở một
bên để mở rộng đường. Hành quân bộ vượt qua không khó khăn. Nhưng
với xe kéo pháo lại là chuyện khác. Chúng tôi dừng lại xem một vệt bánh
xe kề bên mép đưòng. Nhm xuống vực sâu đen ngòm rợn ngưòi. Chiếc
xe sẽ ra sao nếu người lái chệch tay lái trong tơ tóc, nếu đất sạt lở tiếp...
Bỗng nghe giọng hò trong trẻo:
Đèo cao thi mặc đèo cao
Tinh thần khắc phục còn cao hơn đèo...
Những cô gái dân công đã có mặt ở đây trước chúng tôi.
Trần Dần lắng nghe rồi nói;
- Bữa trước mình nghe ở Đèo Thủng, chiến dịch Hoàng Hoa Thám,
là "Đèo cao thì mặc đèo cao, Ta leo lên đỉnlì ta cao hoĩì đèo" cơ mà! Chính
trị viên nào lại sửa thế này...?
Bộ đội mặc quân trang mói, ba lô, bao gạo, súng đạn đầy người, chân
bước rầm rập, tiếng lá ngụy hang cọ vào nhau rào rào. Dân công vùng
xuôi, vì số đông trai tráng đã vào bộ đội, nên phần lớn là phụ nữ, quang
gáiìli nặng trĩu, đôi chân trần thoăn thoắt, lứiư không ai muốn bị hit lại
sau. Lên đường vào mùa đông, nhưng rất ít người có được tấm áo ấm.
Và những chiếc xe thồ. Mỗi chiếc xe đã được trang bị thêm một ngọn đèn
dầu nhỏ để tránh ổ gà. Các anh lái xe thồ đang đấu nhau hai người, ba
ngưòi để đẩy chiếc xe chở nặng căng tròn lên dốc.
Chỉ từ chiến dịch Tây Bắc cuối năm 1952, loại hừửi vận chuyển này
mói xuất hiện. Không biết ai là người đầu tiên đã cải tạo chiếc xe đạp
nhỏ nhẹ thành một phương tiện vận tải chở được hai, ba tạ gạo, len lỏi
vượt qua mọi loại đường. Chủ xe phần lớn sống tại các thị trấn, làm nghề