Page 251 - Không Phải Huyền Thoại
P. 251
2 5 0 KHÔNG PHẢI HUYỀN THOẠI
ngưòi ta mòi anh đến phục vụ cả những cuộc họp nhỏ của ban chỉ huy
triưig đoàn. Chuyện này thành quen. Có cả những bữa com tiếp khách
cấp trên, ngưòi ta cũng mời arứi tới hát mua vui. Trác kiên quyết xin ra
đon vị chiến đấu để vừa được trực tiếp chiến đấu, vừa đuợc phục vụ các
chiến sĩ bằng lời ca của mình...
- Gặp rồi.
- Mình không hiểu tại sao Chính Hữu nhất định đòi xuống đon vị.
- Chính Hữu nói vói mình là muốn làm một số bài thơ trong đó "cái
tôi" là một chiến sĩ cầm súng.
- Chính Hữu nghĩ thế vì cậu ấy làm thơ. Viết văn xuôi thì không thể
ở một chỗ.
Chúng tôi trao đổi với rửiau về một thế hệ mổi xuất hiện trong chiến
dịch này. Đó là lóp thanh niên vừa ròi ghế nlià trường. Nhiều ngưòi còn
ở tuổi thiếu niên. Trường học của họ náu mình trong rừng cọ. Những
gương chiến đấu hàng ngày từ mặt trận dội về. Nhiều học sinh đã mơ
ước được trở thành những người anh hùng mà họ thường ngưỡng mộ.
Từ khi có lệnh chuẩn bị tổng phản công, nhiều học sinh đã rời mái
trường vào bộ đội. Trước mùa khô này lại có một đợt động viên thanh
niên tòng quân. Nhiều học sirửi rỏi nhà hường. Những học sữứi này được
đưa vào các binlT chủng kỹ thuật mới xây dvmg, đặc biệt là những đơn
vị lựu pháo và pháo cao xạ. Nhimg có nhiều học sứứi thích vào các đơn
vị bộ binh để trở thành những người trực tiếp cầm súng chiến đấu.
Những học sinh này khác VCÝÌ những O ỊU binh là nông dân, là học sinh
thành phố. Họ vẫn có cái chân chất của lứiững con em của người dân
lao động nhimg lại có thêm sự hiểu biết về văn hóa, về chế độ mód, con
người mới. Trong số học sinh này, có một số được đào tạo trong những
trường tlúếu siiứi quân. Tâm hồn của họ đều rất trong sáng và nhiều
hoài bão.
Dần nói:
- Chiến dịch này sẽ có nhiều mẫu người, rất nhiều cái hay... Mình nghỉ
làm thơ để chuyển sang văn xuôi như cậu.