Page 254 - Không Phải Huyền Thoại
P. 254

Tiếng hát  2 5 3


    sự yên tĩhh cho ữời sao, rồi xuất hiện ữỏf lại mỗi lúc một gần với tiếng
    nổ dữ dội hon, có lúc tưởng như chân trời phía trước đang vỡ ra. Chúng
    tôi đã qua lại đường này, biết mừih đang đi về ngã ba Cò Nòi, một cửa
    ải trên đường hành quân. Không khí mỗi lúc được hâm nóng lên.

       Phía trước kliông còn là vùng sáng xanh mà  đã hiện rõ những chiếc
    đèn dù. Tiếng bom nổ đanh hon, tiếng vọng của núi rừng to hon và lúc
    này đã vây quanh chúng tôi.
       Pháo sáng soi rõ đường đi, tốc độ hành quân nhanh hon. Nhũng ngọn
    đèn dù xanlì lẹt, như những con mắt ma  quái đang lứiìn chúng tôi.  Có
    lệnh dừng lại chò máy bay địch bay đi thì giữ vũng cự ly giãn cách đội
    hình, ữanh thủ vượt thật nhanh  qua ngã  ba.

       Núi đồi ở ngã ba Cò Nòi dưới ánh sao đêm không còn một thân cây,
    ngọn cỏ, chỉ còn là một vùng đất bị cày xói, vói rất nhiều hố bom. Chúng
    tôi nhận ra đường đi bằng nhũng vệt bánh xe. Mọi người nhắc nhau vượt
    qua cửa tử này thật nhanh trước khi máy bay địch quay ữở lại. Ngã ba
    vắng lặng, lạnh lẽo như cung ữăng. Trong lúc chúng tôi cố gắng đi gần
    như chạy trên vũng đất nồng mùi khói bom, bỗng vang lên một giọng
    hò Bắc cao vút:

                           Cá đoàn em chẳng yêu ai
                      Yêu anh bộ  đội gánh hai cái nồi...

      Tiếp theo là tiếng cưòi ròn tan. Thì ra ữên vùng đất chết này vẫn có
   ngưòi. Không phải chỉ có cô gái vừa hát mà còn rất nhiều ngưòi. Công
    bữìh,  thanh niên  xung phong và  dân  công,  đang ra  sức  san lấp những
   hố  bom. Trong lúc chiing tôi tìm cách  thoát nhanh khỏi vùng đất chết,
    thì có những người phải bám lấy nó để giữ vững con đưòng cho những

   chiếc xe  qua.
      Tất cả những người  có  mặt  trên  đường ra  trận  đều động viên nhau
    tiến  nhanh  về  phía  trước.  Tất  cả  đều  như  kết  lại  thành  một  trên  con
    đường  dài  dằng dặc  không ngớt  tiếng bom  đạn,  một  khối  óc,  một  ữái
    tim. Tất cả đều lao về phía  trước như bị cuốn theo một sức hút vô hình
    không cách nào cưỡng lại. Vói những ngưòi lính ữong kháng chiến, hành
    quân ra ữận bao giờ cũng là những ngày đẹp nhất. Nhimg sẽ không ai
    quên những đêm hành quân lên Điện Biên Phủ. Hiếm khi cả nước ữên
   249   250   251   252   253   254   255   256   257   258   259