Page 259 - Hai Bà Trưng
P. 259

Mang mang sầu hận...
              Nghĩa thầy trò bất tận bi hoan‘
              Gớm cho những lũ hung tàn,

              Thù này uống máu ăn gan mới đành.
             Trưng Trắc nói:
             Thôi  con  đừng  khóc  nữa,  con  khóc  bao  nhiêu  thì
        ruột  bà  càng bôl  rôl  bấy  nhiêu.  Rày việc  nhà  trăm  sự
        muôn  điều,  con  phải  nghĩ  làm  sao  cho  bà  được  cậy.
        Oan  ức  này  mà  tính  cảm  ấy,  thế  giừ  không  lẽ  làm
        thinh!  Bà  phải  ra  Nam  Bắc  mộ  binh,  việc  nhà  đó  bà
        cậy con chăm  sóc.

             Hát nam:

               Việc nhà đó cậy con chăm sóc,
              Để mặc bà lăn lóc với non sông.
               Quỷ thần xin thấu tấm lòng,
              Thù dân so với thù chổng nặng hơn!

             Liên Hoàn nói:
             Thù nhà nỢ nưốc, hai bà gánh vác một mình.  Bà đi
        ra  tuyển  tưống  điều  binh,  con  nghĩ  nỗi  tâm  tình  thêm
         cám cảnh.  Con xin bà vững tay quyền bính, con xin hết
         sức  phù  trì.  Dầu  xuông  ghểnh  lên  thác  quản  chi;  liều
         sông chết vối tình cho thoả đáng.  Con có anh đang là lý





         ' Bi hoan: đau buồn xót xa

         260
   254   255   256   257   258   259   260   261   262   263   264