Page 262 - Hai Bà Trưng
P. 262

Lý Trưởng nói:
         Cha  chả!  em  lâu  ngày  đã  về chơi  đó  ư?  Có chuyện
     chi vui nói chuyện ta nghe!
         Liên Hoàn nói:

         Dạ thưa anh, bấy lâu nay anh em cách trở, có nhiều
     điều  tâm  sự  muôh  thưa  mà  còn  sỢ  lòng  anh.  Nghĩ  việc
     này  không  lẽ  làm  thinh,  mà  kể  ra  thì  lại  sỢ  rằng  anh
     không xét, cho nên em luống những ngập ngừng.

         Lý Trưởng nói:
         Có  việc  chi  thì em  cứ nói;  phải  ta  nghe,  không phải
     thì thôi; anh em ta há phải rằng ai xa lạ mà em lưỡng lự.
         Liên Hoàn nói:
         Anh  cho  phép  thì  em  xin  kể  hết,  anh lắng  tai  cho
     tỏ xiết mấy lời:  nước Nam ta từ nội thuộc về người, dân
     tộc  đã  hết  điều  khổ  cực.  Phương  tâm  huyết  chỉ  toàn
     ngồi thán tức\ món bôn xu^ đều cam chịu dung nô^. Hỏi
     có  ai  biết  tức  biết  lo,  biết  nghĩ  đến  cơ  đồ  cùng  chùng
     loại.  Một  ông  Thi  đem  lòng  ưu  ái,  chịu  hy  sinh  tính
     mạng dưới tay người;  cái thù chung một nước  một trồi,
     phường  nhĩ  mục'*  há  ngồi  cam  chịu?  Như  anh  cũng  là
     một  người  tiêu  biểu,  cách ở  đời  nào có  thiếu trong tay,




     ' Thán tức: than thở kêu rên.
     ^ Bôn xu: chạy vạy.
     ^ Dung nô: làm thuê, nô lệ.
     '* Nhĩ mục: tai mắt.

                                                          263
   257   258   259   260   261   262   263   264   265   266   267