Page 257 - Hai Bà Trưng
P. 257

Hát nam:

              Chưa bỏ chút công trình lo lắng,
              Thây nước nhà bản đảng‘ mà thương.
              Gớm cho một lũ bất lương,
              Một gươm ác nghiệt rẽ đường trần duyên.
              Từ đây kim cổ đồi miền
              Tình thầy nghĩa tớ nặng phiền biết bao.

             Trưng Trắc nói:
             Thôi  con  đừng khóc  nữa!  Con  khóc  than bà những
        xót xa! Con thương bà con hãy giúp bà, con đi Nam Bắc
        lưỡng hà^ mộ nghĩa sĩ đưa về luyện tập.
             Hề cười nói:
             Tôi nghe nói mà tôi sinh giật chắc (mình), khéo cho
        bà  bắt  đuôi  khái^  mà  chơi.  Hồi  buổi  ni  (này)  hắn  mật
        thám  như  rươi,  hắn  biết  chi  dân  cừu  quốc  sỉ.  Thôi  bà
        làm  sao  thì  mặc  ý,  tôi  thì  về  cày  cấy  cho  con  ăn,  kẻo
        chẳng may lỡ bưốc sa chân, thì hay hoá dở.
             Trưng Trắc nói:
             Con  đã nói thế cho con về, bà không cưỡng chi việc
        này, không phải nói gì cả nữa.

             Trưng Trắc nói:



        ’ Bản đảng: xóm làng.
        ^ Nam Bắc lưỡng hà; hai miền Nam Bắc.
        ^ Đuôi khái: đuôi hổ. Bắt đuôi hổ là làm một việc nguy hiểm.

        258
   252   253   254   255   256   257   258   259   260   261   262