Page 256 - Hai Bà Trưng
P. 256
Cơ trời dâu b ể đa doati^
Vậy nên tôi phải phàn nàn cho người nước ta.
Cái thán có nước có nhà,
Có vật hoa thiên bảo^ lẽ mà nhường ai.
Một là nói chút cho vui,
Chi hơn nô lệ là người vô lo!
Có đồng rồi lại có xu.
Mặc cho gọi ngựa gọi trâu mặc người.
Sinh ra cái kiếp ở đời.
Tôi tiền tôi bạc tôi ai mà cười,
Việc gì bà bảo tôi đây?
Trưng Trắc nói:
Nay Tô Định tham tàn quá lẽ, bắt ông ra chém
trưốc quân môn, nỗi niềm bà chín khúc héb hon, nên bà
phải gọi con ra cậy việc.
Hể khóc to:
Tôi nghe nói mà lòng vàng bối rối, giọt ngọc chứa
chan. Mấy lâu nay thân Hán tâm Hàn'* chưa bỏ chút
công trình lo lắng.
' Dâu bể: do chữ "thương hải biến vi tang điền" mà ra. Nghĩa là: biển
xanh biến thành ruộng dâu. Sự đổi thay của trời đất.
^ Đa đoan: lắm mối. Ý cả câu nói sự xếp đặt của trời dất lắm chiều rắc rối.
^ Vật hoa thiên bảo: của cải quý giá, cảnh sắc thiên nhiên đẹp đẽ.
* Trương Lương tướng nhà Hán, Tần diệt Hàn, Lương theo Hán. T-ển bị
diệt, Hàn được khôi phục. Lương lại từ biệt Hán về Hàn. Thân Hán
tâm Hàn, ý nói người một nơi lòng để một nơi.
257