Page 249 - Hai Bà Trưng
P. 249
khuya tìm lốì rừng hoang. Chú hiển linh^ chỉ bảo lốì
đường, cháu tìm được di hài đem về trình mự.
Trưng Trắc nói:
Mự nghe nói gan đau như cắt, nỗi thương chồng,
nưốc mắt chứa chan, ôi tròi đất ơi! Lương nhân^ ơi!
Luông đem thân vì nước vì dân, ai ngờ quân tham bạo
bất nhân, dám tứ độc^ hại người trung nghĩa.
Nam ai:
Tứ độc hại người trung nghĩa,
Ghê gớm thay tuồng tham lệ bất nhân.
Ôi trời đất ôi! Lương nhân ơi!
Một đời dễ có mấy thân,
Nghìn vàng khôn chuộc tình ân vợ chồng.
Thi Bằng hát nam:
Tủi công nếm mật gói dòng*
Quốc thủ bỏ đó mặc lòng yếu thơ.
Trưng Trắc nói:
Tôi xin nguyền cùng thiên địa, chết với non sông.
Cái thù này há lẽ đội trời chung, dù phấn cô"t toái thân®
nào sá nghĩ!
' Hiển linh: hồn người chết linh thiêng hiện lên.
^ Lương nhân: chồng.
^ Tứ độc: đem lòng độc ác.
^ Đòng: cây gươm dài, giáo dài.
® Phấn cốt toái thân: xương mòn thân nát.
250