Page 117 - Giao Thông Kỳ Diệu
P. 117

ở  vùng đồng trống hay đôi núi tuyết phủ, công cụ giao thông quan trọng nhất
       của mọi người khi muốn đi ra ngoài là đôi bàn trượt tuyết. Bàn trượt tuyết trước
       hết vì diện tích đè xuống tuyết tương đối lớn  nên không làm cho  người ta mỗi
       bước đi  đểu  lún  chân  vào  tuyết.  Nếu không  mang bàn  trượt  tuyết  mà cứ  từng
       bước lội vào tuyết rồi lại rút chân lên mà bước đi thì vất vả biết bao! Điểm nữa là
       bàn trượt tuyết khi xuống dốc hoặc trượt nhanh đến tốc độ nhất định nào đó, tự
       nó có thể trượt đi chứ không phải nhấc chân lên bước từng bước một, bởi vậy mà
       vừa đỡ tốn sức, lại đi được nhanh.

           Trên đất liền công cụ giao thông thay cho việc đi bộ được dùng rộng rãi nhất

       là xe  đạp, kích thước của  nó  tuy lớn hơn  giày trượt  tuyết,  patanh  và  bàn  trượt
       tuyết, cấu tạo cũng phức tạp hơn nhưng sử dụng lại rất thuận tiện.
           Vào những năm 50 thế kỷ XX, ở Mỹ, người ta nghiên cứu ra một loại gọi là
       “túi cõng bay”, gọi tắt là “người bay”. Một người “cõng” cái túi ấy trên lưng, cái túi

       ấy phun ra một luồng khí, khiến con người bay lên không, tốc độ bay có thể rất
       nhanh, hơn nữa thao tác cũng khá thoải mái. Những năm 90 thế kỷ XX, khi đại
       hội thể dục thể thao Olympic lần thứ 23 được tổ chức ở thành phố Los Angeles
       của Mỹ, tiết mục đầu tiên của lễ khai mạc là “người bay” đứng trên đài cao, cõng
       trên lưng cái túi khí ấy, đột nhiên rời mặt đất bay vọt lên không, sau đó đã “hạ
       cánh” xuống giữa sân vận động, lấy đó làm động tác mở màn cho kỳ đại hội.

           Loại túi khí này kích thước nhỏ, lại rất nhẹ, nếu phát triển hoàn thiện có thể
       sẽ trở thành một thứ công cụ giao thông cá nhân rất tiên tiến. Chuyện kể rằng khi
       thử nghiệm nó, ở ngoài tường vây sân bay là đường quốc lộ. Người lái xe đang lái

       xe chạy trên đường, bỗng dưng nhìn thấy từ trong tường vây có một người đang
       “bay” thẳng lên trời, chẳng thấy có cánh, cũng không có cánh quạt, mà có thể treo
       lơ lửng trên không, anh ta kinh ngạc đến nỗi lao cả xe xuống rãnh. Lúc ấy báo chí
       chẳng hết lời hoan hô rằng đây là một thành công nữa trong lịch sử hàng không
       kể từ  sau  ngày anh  em  nhà  Wright  sáng  chế  ra  máy bay.  Keny  Jaison  ở bang
       Caliíornia nước Mỹ đã từng cõng cái túi khí trên lưng, đi khắp nơi trên thế giới
       biểu diễn bay tới 5.000 lần, mở ra cho mọi người viễn cảnh trong thế kỷ XXI, thúc

       đẩy việc thực hiện ước mơ được ngao du trên bầu trời cùa mọi người.





       118
   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122