Page 70 - Dị Ứng Trong Tai Mũi Họng
P. 70

3.2.  Hẹnh sử hicn  tại  :

            Sự Itiỉlìi  IIỊỊỜ về clị  ứng  : từ bệnh  sử mở rộng  của gia
         đinh  và cá  nhủn,  thầy  thuốc có  thể  thu  được  những chi
         dán  vé  xu  hướng  (do  gia  đình  hoặc  di  truyền  để  lại)
         măc  bệnh  dị  ứng  và cửa thâm  nhập khả  dĩ.  Trong  bệnh
         sử  hiện  tại,  bệnh  nhân  kể  cho  thấy  thuốc  nghe  vể  sự
         hiện diện bệnh hiện tại ở các cơ quan. Từ đó tháy thuốc
         rút  ra  được  kết  luân  là  do  sự  phản  ứng  mang  tính  gia
         đình  hoậc  do  di  truyền,  và  nghi  ngờ  vể  triệu  chứng
         bẻnh  dị  ứng.  Xác  định  được  cửa  thâm  nhập  và  sự  biểu
         hiện của cơ quan  bị  bệnh  sẽ  giúp thầy  thuốc  tìm  ra dấu
         vết của dị  nguyên  gây  bệnh,  vì  lúc  đó đă  hạn  chế được
         đáng  kế  phạm vi các dị  nguyên có thể gây bệnh.
            Bệnh  sứ chi  tiết  :  chiến  lược  cùa  thầy  thuốc  (trong
         phán cuối cùng cùa bệnh sừ)  là xác định chính  xác điểu
         kiện sinh  hoạt và những khà năng  nhiễm bệnh cùa bệnh
         nhàn  để  qua  đó  có  được  những  kết  luân  chính  xác  và
         những  khả  năng  gây  bệnh  và  những  dị  nguyên  gây
         b'Ịnh.
            Ị.2.ỉ. Ui nguyên đường khí

            Phán  loại  :  những  dị  nguyên  có  kha  năng  bay  là
         nguyên  nhản  hay  bát gặp nhất của  bệnh       viêm mũi
         xoang  dị  ứng.  Nắm  bắt  các  đăc  tính  của  chúng  là  đầu
         để  cho  việc  lập  bệnh  sử  của  bệnh  dị  ứng.  Thông  qua
         bệnh  sử mở rộng  hiện  tại,  có  thể  chia  bệnh  nhân  viêm
         mùi  xoang dị ứng thành hai nhóm chính  :


         70
   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75