Page 75 - Dị Ứng Trong Tai Mũi Họng
P. 75

nhiều  và sự hiểu  biết của  anh  ta về  mục  đích  của  thầy
   thuốc thì anh ta làm công việc trên càng tốt. Bệnh  nhân
   còn được hỗ trợ nhiểu khi thẩy thuốc cung cấp cho anh
   ta  các  tài  liệu  thổng  tin  thích  hợp  sau  lần  lộp  bệnh  sử
   đẩu tiên.  Cũng là điều  bổ  ích khi  bác  sĩ yêu cầu  anh  ta
   cứ hai tuần một lần lập một lịch triệu chứng.


      4.  CHẨN ĐOÁN ĐẠI CUƠNG

      TÓM  TẮT  :  việc  khám  bệnh  nhân  về  mặt  lâm  sàng,
   soi  mũi,  chẩn  đoán  bằng  rơnghen  phục  vụ  việc  nhận
   biết các  triệu  chứng  hẹp  khoang  mũi,  xoang  và tỵ  hầu
   là những hiện tượng không mang tính chất dị  ứng. Việc
   chẩn đoán này là cần thiết vì các hiện tượng phụ ở mũi,
   xoang và tỵ hầu có thể  liên quan tới việc điểu  trị chống
   dị  ứng.  Ngoài  ra  cần  phải  loại  trừ  các  căn  bệnh  nguy
   hiểm  đòi  hỏi  sự điểu  trị.  Việc  khám  nghiệm  về  tế bào
   học bộ tiết của mũi, cũng như việc kiểm tra bệnh sử đối
   với  các  pôlíp  có  thể  làm  tăng  bạch  cầu  ái  toan  không
   phải là một tín hiệu chẩn  đoán chắc chắn vể bệnh viêm
   mũi  xoang dị ứng.
      4.1.  Soi mũi

      Các phương pháp khám lâm sàng

      Nhiệm  vụ  trung  tâm  của  việc  khám  mũi  là  loại  trừ
   các  căn  bệnh  phần  nào  nguy  hiểm  tới  tính  mạng «ằm
   trong  phạm  vi  mũi  xoang.  V'i  vậy  kỹ  thuật  khám  gồm
   kiểm  tra  phần  ngoài  của  hốc  mũi,  kể  cả  mắt  bao  gổm


                                                           75
   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79   80