Page 43 - Cổ Nhi Tân Tiểu Truyện Danh Nhân Tôn Thất Thuyết
P. 43

£õ' nhỉ Càn


              gan ruột của cố nhân,  tôi đã hiểu biết: cách nhau
              muôn dặm tuy xa,  nhưng chẳng khác gì chúng ta
              ngồi chung cùng nhà nói chuyện với nhau vậy.

              Song le,  tâm sự và cảnh ngộ của tôi có nhiêu chỗ

              muôn  vàn  khó nói.  Xem sự thể thiên  hạ  thế kia,
              mà tài lực tôi thế này, y như lời cố nhân đã nói: sức
              bọ ngưa là bao mà, dám giơ cánh tay lên chống xe!

              Nhưng nghĩ lại,  nước nhà mấy ngàn năm qua chỉ
              lấy văn  hiến  truyền  nối đời này qua đời kia,  đất
              nước chẳng rộng, quân lính chẳng mạnh,  tiền của
              chẳng giàu,  duy có chỗ ỷ thị dựa  nương để dựng
              dược nước, là nhờ cái gốc vua tôi cha con theo năm

              đạo thường. Xưa nhà Hán, nhà Đường, nhà Tống,
              nhà Nguyên,  bao phen  lãm  le chiếm  đất ta  làm
              quận huyện mà vẫn không chiếm dược.  Oil Nước
              Tàu với nước ta, bờ cõi liền nhau, sức mạnh hơn ta
              vạn bội,  thế mà trước sau  vẫn không thể ỷ mạnh
              nuốt trôi ta được,  nào có vì lẽ gì khác đâu,  chằng
              qua non sông nước Nam tự Trời định phận  riêng
              hẳn rồi, và cái căn bản thi thư lễ nghĩa vốn có chỗ

              đủ  cho  mình  trông cậy dựa  nương lắm  vậy.  Đến
              nay, n ^ứ i Pháp vời mình cách nhau không biết là
              mấy muôn  dặm,  họ  vượt biển  lại đây,  đi tới đâu
              như gió hiớt tới đó, nhà vua phải chạy, cả nưởc lao
              xao,  bỗng chốc non sông nước mình biến thành bờ


                                 4 3
   38   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48