Page 40 - Cổ Nhi Tân Tiểu Truyện Danh Nhân Tôn Thất Thuyết
P. 40
cỏn Chái Chuvèi
dùng cho, hay chỉ để cho cố nhân cười mình là
thằng ngu thì có.
Nay nhân quan Toàn quyển trở lại đem việc tỉnh ta
ra bàn, có khuyên tôi sai người đến ngỏ ý cùng ngài
rằng: ngài là bực hiểu biết nghĩa lớn, dẫu không
bận lòng đến thân mình nhà mình đi nữa, thì cũng
nên tưởng nghĩ cứu vớt lẩy dần một địa phương. Lời
nói đó, quan Toàn quyển không nói với ai, mà nói
với tôi, là vì cho rằng: tôi với ngài có cải tình xóm
lâng cố cựu với nhau, chắc hẳn tôi nói ngài nghe
được, vậy có lẽ nào tôi lảm thinh không nói.
Ngài thử nghĩ: quan Toàn quyển là người khác
nước, muôn dặm tới đây, mà còn có lòng băn
khoăn nghĩ tới dân mình thay, huống chi chúng
ta sanh đẻ lởn khôn d đất này, là đất của cha mẹ
tôn tộc, có lý dâu mình làm ngơ cho đành: làm lơ
thì trăm năm vê' sau, người ta sẽ bảo mình ra sao?
Làm người trên phải có lòng thương dân làm cốt,
chưa từng có ai không biết thương dân mà bảo là
trung với vua bao giờ. Việc của ngài làm bấy lầu,
bảo rằng trung thì thiệt là trung song dần ta có tội
gì đâu, mà phải lầm than thế này là lỗi tại ai? Nếu
hảo là đã vì thiên hạ thì không thiết chi tới nhà
nữa, cũng phải; nhưng một nhà của mình đã vậy.
4 0