Page 41 - Cổ Nhi Tân Tiểu Truyện Danh Nhân Tôn Thất Thuyết
P. 41

Cö nhi Càn

              còn bao nhiêu nhà trong khắp vùng cũng bỏ đi cả,

             sao cho đang tâm! Tôi nghĩ nếu như ngài cứ khăng
              khăng làm tràn tới mãi, e rằng khắp cả sông Lam
              núi Hổng đêu biến  thành hổ hết thảy,  chở không
             phải chỉ riêng cây cỏ một làng Đông Thái chúng ta
              mà thôi đâu.

              Tôi đắn đo,  vụt lấy làm  mừng mà  nói riêng một
              mình; đưỢc rồi, lời nói đó tôi có thể đem ra nói cho

              ngài nghe lọt tai, để xin ngài chỉ bảo cho biết như
              vậy có phải hay không.

              Tuy nhiên, sự thể của ngài,  như cưỡi trên lưng cọp
              dã  lỡ,  bây giờ  muốn  bước xuống,  nghi  ngại  khó
              khăn biết bao!

              Nếu  tôi không có chỗ tin  chắc đưỢc ờ mình,  thì
              quyết không khi nào dám mò lời nói liều lĩnh để

              mang lụy cho cố nhân  vê' sau.  Nhưng may là tôi
              vởi quan Toàn quyển, vốn có tình quen biết nhau
              lâu,  lại với quan Khâm sứ ở kinh,  và quan  Công
              sứ Nghệ Tĩnh,  tôi quen thân hiệp ý lắm, cho nên

              trước kia Trần Phiên sứ (tên là Khách Tiên, làm
              Tuần  phủ  nên  gọi  là  Phiên  sứ)  Phan  Thị lang
             (tên  Huy  Nhuận)  cũng là  chỗ  thân  trong tỉnh

             làng,  hoặc  bị  tội  nặng,  hoặc  bị xử dày,  mà  tôi
             bảo toàn cho đều được yên ổn vô sự. Lại như mới


                                41
                                    -
   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46