Page 39 - Cổ Nhi Tân Tiểu Truyện Danh Nhân Tôn Thất Thuyết
P. 39

€ò' nhi Càn


              ngài lắm. Xem như thế thì tấm lòng huyết khí tôn
              thân,  tuy  người khác nước,  củng chung một tâm

              tình ấy thôi.

             Ngày kinh thành thất thủ, xa giá nhà vua bôn ba,
              ngài mạnh mẽ đứng ra ứng nghĩa,  ngài lằm vậy là
             phải lắm,  không ai không nói như thế.  Song le, sự
              thểgẩn đây đã xoay đổi ra thế nào,  thử hỏi có thể
              làm vậy ầíỢc nữa không,  (Mu kẻ ít học thức,  kém
              trí khôn,  cũng đểu trả lời được. Huống chi ngài là

              bậc tuấn kiệt, chẳng lẽ không nghĩ tới hay sao? Tôi
              trộm xét chủ ý của ngài,  chắc cũng cho rằng: ta cứ
              làm theo việc phải ta biết,  cứ đem hết tài năng ta
              có,  việc  nên  làm  mà  làm,  là ở n^ời,  còn  thành
              được hay không, là d trời, ta chỉ biết đem thân hứa
              cho nước đến chết mới thôi.

              Có điều tôi thấy tình trạng chốn quê hương chúng
              ta gẩn  dây,  lấy  làm  đau  lòng hết sức.  Nhân  đó,
              tôi thường muốn đem ý  kiến hẹp hòi,  để tỏ cùng

             lượng cao  minh soi xét;  nhưng mấy lần  mở giấy,
              mài mực,  toan  hạ  bút xuống rồi lại gác bút thở
             dài.  Vĩ sao?  Vì  tôi  liệu  biết can  tràng của  ngài
             cứng như sắt đá không thể lấy lời nói mà chuyển
             động nổi. Đã vậy lại khác tình khác cảnh, xa mặt

             xa lòng,  lời nói của tôi chắc gì thấu tới nơi ngài,
             mà  dẫu  có thấu  tới,  đã  chắc gì  ngài  chịu  nghe

                                 3 9
   34   35   36   37   38   39   40   41   42   43   44