Page 132 - Cổ Nhi Tân Tiểu Truyện Danh Nhân Tôn Thất Thuyết
P. 132
Còn Chài Chuyèí
các vật ấy chẳng khác nào tôi lật trở lại những
chương sách quả khứ đẫm máu làm cho hoen
ố tĩnh bang giao hữu nghị giữa hai nước nói
chung và có phương hại đến liên quan tĩnh ái
giữa vỢ chổng tôi nói riêng. Tôi nghĩ tốt hơn là
chúng tôi không biết gì cả vê' cải quá khứ đáng
tiếc ấy”.
Bức thư hổi âm của ông Ferrand đặt tôi vào một
rình trạng khó xử. Nhưng chính đêm ấy, Đề Thám
lại hiện vê' lẩn nữa, nói với vẻ buồn bã:
— Con gái tôi đã quyết rình quên chuyện cũ, tôi
để cho Đại tá trọn quyền sử dụng đôi gươm ấy.
Tôi chỉ có một điểu kiện: đôi gươm ấy không thể
đem vê' bên Pháp. Đại tả có thể đem tặng cho một
bảo tàng viện trong xứ chúng tôi, nếu không thể
trao lại cho con cháu một trong 5 cận vệ thân tín
của tôi: Phong, Lôi, 'Vũ, Hỏa và Điện, nhất là con
cháu của Phong vì Phong là người trung hậu và
khí tiết rất cao: chính quý quốc muốn mua chuộc
nó rất dắt giá mà nó không hề' chịu nhận. Chính
con gái nuôi của Đại tá là con đẻ của Phong, rất
tiếc nó là con gái, không thể nối dõi tông đường.
Nếu có thể, nó rán đi tìm tông tích người anh trai
của nó mà trao lại đôi gươm càng tốt.
132