Page 129 - Cổ Nhi Tân Tiểu Truyện Danh Nhân Tôn Thất Thuyết
P. 129

£ố nhi Cân


             bên kia nhỏ hẹp, ánh sáng bên kia rọi qua đủ cho
             tôi dùng tạm.  Hơn nữa,  mặt trăng đã lên khả cao
             chiếu vào phòng tôi, gió thu thổi nhẹ vào,  tôi cảm
             thấy trong n ^ờ i  rất sảng khoái  ngồi  lại  bàn  mà
             khởi sự ăn buổi tối.  Tôi vừa húp xong đĩa xúp thì
             một tiếng “đoành” từ đâu nổ vang lên, lảm cho mọi
             n ^ờ i trong khách sạn quá đỗi kinh ngạc!

             Riêng tôi,  sau  khi nghe tiếng nổ rồi tôi cảm thấy

             bị  trúng nặng nơi  đầu.  Tôi  la  lên  một tiếng rồi
             bất tỉnh...  Khi tôi tỉnh lại.  Bác sĩ nói nếu dạn đi
             chếch qua một phân thì đẩu tôi đã vỡ tung rồi.  Tại
             sao tôi bị đạn và ai đã bắn tôi?

             Người chủ nhà nơi phát súng bắn ra là vị Thiếu tá
             chỉ huy trung đoàn 2 Lê Dương: ngày ấy,  Thiếu tá
             đương chuẩn bị sáng hôm sau đi hành quân xa Hà

             Nội.  Hai hôm  trước,  Thiếu  tá có một người lính
             cận vệ mới thay nffỉời trước đã bị đổi đi nơi khác
             vĩ lý do kỷ luật.  Chính người môi ấy trong lúc lau
             chùi cây súng của Thiếu tá, vì không mấy quen cho
             nên vô ý làm cho đạn còn quên trong nòng súng nổ
             bùng băng qua phồng tôi.

              Cũng như đối  với trần  nhà  rớt xuống,  tôi không
             thể cho sự nổ súng ấy là một sự tình cờ được.  Hai
             cuộc đe dọa đều có kết quả: như thế là Đ ể Thám có

             uy thế hân hoi.  Do đó,  tôi không còn sức chống cự

                                129
                             -    -------------
   124   125   126   127   128   129   130   131   132   133   134