Page 240 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 240

8.  Có  lời  bày  tỏ  rằng:  ''Không  nơi  đâu  dẹp  tuyệt  vời.  Sông Hương,  Núi  Ngự nghìn
      dời nicn yêu" hay ''Không nơi đâu đẹp tuyệt  vời.  Sông Uươìig, Núi Ngự giữa lòng
      cố dô".

                                    HƯỚNG DẪN
    I.  PHẦN GIỚI THIỆU
                                ‘‘Hỡi con  sông đã tấm cả đời  tôi
                                Tôi  nhớ mãi môi  tình  mới  mẻ”.
                                            (trích  “Nhở Con  Sông Quê hương”-  Tế Hanh)
       Quả  thật,  mỗi  người  chúng ta,  ai  ai  cũng có  dòng  sông  quê  hương,  dòng  sông tự
    tình,  dòng  sông  hoài  niệm,  dòng  sông  đê  thương  đế  nhớ trong  tiềm  thức  của  mỗi
    con  người,  mãi  mãi  nuôi  dưỡng tâm  hồn  mỗi  người  lớn  dần  theo  chiều  dài  cùng quê
    hương đất nước.  Hôm  nay,  đưa chúng ta tìm về  hình  ảnh  dòng sông Hương nơi  cố
    đô  Huê  trong  bài  kí  “Ai  đã  dặt  tên  cho  dòng  sông?”  qua  ngòi  bút  tài  hoa  của
    Hoàng  Phủ  Ngọc  Tường,  đế  tìm  lại  những vẻ  đẹp  về  hình  ảnh  dòng sông Hương
    qua cách  nhìn của tác giả.
    II. PHẦN TRỌNG TÂM

       Vẻ đẹp  con  sông Hương qua cách  nhìn của tác giả.
       1.  Vẻ  đẹp  của  sông Hương qua góc  nhìn địa lí.
       a.  Sông  Hương  giữa  thượng  nguồn:  Bài  Kí  “Người  lái  đò  sông  Đà”  của
    Nguyễn  Tuân  khắc  họa  hình  ảnh  con  sông  Đà  vừa  thơ  mộng  trữ tĩnh  đáng yêu,
    vừa  hCmg vĩ,  hung bạo  đáng sợ,  mãi  mãi  là vẻ  đẹp  do  công trình  nghệ  thuật  của
    tạo  hóa,  tô  đậm  sự phong  phú  giàu  đẹp  cho  đất  nước.  Bài  Kí  “Ai  đã  đặt  tên  cho
    dòng sông?”.  Với  nét bút của  Hoàng Phủ  Ngọc Tường,  Sông Hương lại  mang một
    diện  mạo,  một  dáng  vẻ,  một  cá  tính,  một  trạng  thái  rất  riêng  giữa  thượng
    nguồn.  Dòng  sông  có  lúc  mang  vẻ  đẹp  “hùng  vĩ”  như  một  bản  trường  ca  giữa
    rừng Trường  Sơn,  có  lúc  “rầm  rộ”  giữa  bóng  cây  đại  ngàn,  có  lúc  lại  “mãnh  liệt”
    vượt  qua  những thác  ghềnh,  có  lúc  “cuộn  xoáy”  như những cơn  lôh  với  một trạng
    thái  mạnh  mẽ  đầy  cá  tính.  Ngoài  diện  mạo,  trạng thái  ấy,  dòng sông Hương còn
    mang  dáng  vẻ  dịu  dàng,  say  đắm,  phóng  khoáng,  man  dại  như  người  thiếu  nữ
    Di-gan  diễm  kiều  của  đâd  nước  Tây  Ban  Nha.  Phải  có  một  cái  nhìn  tinh  tế,  sâu
    lắng tha thiết với  dòng sông Hương thì  tác giả  mới  phác họa những vẻ  đẹp  đáng
    yêu,  râd  riêng đến  thế.
       b.  Sông Hương xuôi  về dồng bằng:  Hoàng Phủ  Ngọc Tường,  tác giả đã thổi
    vào  dòng  sông  Hương  như  một  sinh  thể  có  hồn,  mang  diện  mạo,  dáng  vẻ  của
    một  con  người  trong  tư thế hoàn  toàn  chủ  động trước  khi  xuôi  về  đồng bằng với
    thi  ảnh  nhân  hóa  độc  đáo:  “Nó  đóng  kín  lại  ở cửa  rừng  và  ném  chìa  khóa  trong


                                                                                239
   235   236   237   238   239   240   241   242   243   244   245