Page 225 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 225

4.  Cô'  tổng  thông  Hoa  Kì  -   John  Kennedy  có  nói:  “Các  bạn  đừng  hỏi  rằng  tổ
            quốc phải  làm gì  cho  các  bạn  mà các  bạn phải  tự hỏi  rằng,  các  bạn  đã làm gì
            cho tổ quốc?”.  (Cô' tổng thô'ng hoa Kì -  John Kennedy)
         5.  Nhà văn  Musset (Pháp)  có  nói):  “Không có gì  cao  cả  hơn  một sự đau đớn  lớn”
            (Musset -   Pháp)
         6.  Lời  cồ  nhân  có  nói:  “Uy  vũ  bất  năng  khuất”.  Ý  nói,  trước  bạo  lực  không  hề
            khuất phục.  (Lời  người  xưa)

                                         HƯỚNG DẪN
         I. PHẦN GIỚI THIỆU
                                 “Mai này con  ta lớn  lên
                                 Con  sẽ mang Đất Nước đi xa”.
                                                      (trích “Đấí Nướd' - Nguyễn Khoa Điềm)
            Quả  thật,  hoài  bão  và  ước  vọng  của  bậc  làm  cha  làm  mẹ,  bao  giờ  cũng mong
         nuôi  con  khôn  lớn,  và  khi  con  bước  vào  đời,  phải  đem  hết  năng  lực,  tâm  huyết,
         trí  tuệ  góp  phần  xây  dựng cho  quê  hương  đất  nước  để cuộc  sô'ng có  ý  nghĩa.  Nét
         đẹp  ấy,  chúng  ta  liên  tưởng  truyện  ngắn  “Những  dứa  con  trong gia  đình”  của
         nhà  văn  Nguyễn  Thi,  tác  giả  khắc  họa  hìríl'  ảnh  Việt,  một  người  con  vùng đồng
         bằng Nam  Bộ,  cũng nặng tình với gia đình,     hương đất  nước,  trở thành  người
         chiến  sĩ  gan  dạ,  dũng  cảm,  yêu  thương  đồng  đội  là  vẻ  đẹp  trong  tâm  hồn  Việt,
         vẻ  đẹp của tuổi  trẻ  đâ't phương Nam thời chông Mỹ.

         II. PHẦN TRỌNG TÂM
            Vẻ đep củ a tuổi trẻ đ ất Phương N am  thòng qu a nhân vật Việt
            1.  Vẻ  đẹp  1: Việt hồn nhiên, thơ ngây, tinh nghịch.
            Việt lớn lên từ một  gia đình  có  truyền thông yêu  nước tại  Bến Tre.  Hình  ảnh
         đầu  tiên  đế  lại  cho  người  đọc  thấy  rõ  Việt,  là  một  chàng  trai  mới  lớn,  rất  hồn
         nhiên,  thơ  ngây,  tinh  nghịch.  Dù  bước  vào  quân  ngũ,  tiếp  nhận  cây  súng  còn
         thơm  mùi  gỗ  mới  cùng  chiếc  lưỡi  lê  nhưng Việt  vẫn  không  quên  mang  theo  bên
         mình  “chiếc  ná  thun”  dùng  để  bắn  chim  của  những  ngày  còn  sông  tại  quê  nhà.
         Khi  vào  đơn  vị  Việt  giấu  đồng  đội  là  Việt  không  có  chị  vì  “anh  sợ  mất  chị”
         nhưng  thực  sự  Việt  có  một  người  chị,  có  tên  là  Quyết  Chiến.  Lúc  bị  thương  ở
         chiến  trường,  lạc  đơn  vị,  đồng  đội.  Anh  không  sợ  chết  mà  lại  “sợ ma,  sợ con  ma
         cụt  đầu”.  Việt  lúc  nào  cũng  muôn  dành  phần  thắng  về  phần  mình  như mỗi  lần
         đi  bắt  ếch,  nhái  ngoài  đồng với  chị  Chiến  kể  cả  việc  bắn  tàu  chiến  của  Mỹ  trên
         sông Định Thủy: Việt  lúc  nào  cũng dành  phần  hơn.  Và trước  giờ phút  lên  đường
         nhập  ngũ  của hai  chị  em,  chị  Chiến bàn với Việt  những vấn  đề  của gia đình  cần
         phải  thu  xếp  như  thê  nào  trước  lúc  ra  đi.  Lúc  ấy,  Việt  chỉ  biết  “ừ  ờ”  cho  qua
         chuyện,  rồi  dùng bàn tay úp con đom  đóm lại và ngủ quên lúc nào không biết.


         224
   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229   230