Page 67 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 67
thay vì chỉ để vài chai keo xịt tóc như mọi noi, tôi cho
trưng bày trên kệ mấy chục chai đủ các nhãn hàng khác
nhau, mùi nào, hiệu nào cũng có. Ngoài keo xịt tóc, tôi
còn bố trí thêm keo vuốt tóc vói đủ các nhãn hàng đang
có mặt ngoài thị trường. Nói chung, phòng thay đồ của
khu mát-xa Saigon Star giống như có cả một kệ trưng
bày bán hàng mỹ phẩm, nhìn thật vui mắt. Khách hàng
cảm thấy là lạ nhưng thú vị và biết mình được chăm sóc
tận tình, an toàn. An toàn ở đây có nghĩa là mỗi ngày đi
làm có mùi gì thì về nhà cũng giữ đúng nguyên mùi nấy!
Cũng may mà mô hình kinh doanh karaoke và mát-xa
đã thành công rực rỡ và được tiếp tục duy trì đến ngày
hôm nay. Tiếc là sau khi tôi rời Saigon Star được mấy
năm thì nghe nói khách sạn đã được sang nhượng lại
cho chủ mới và từ đó đến nay cũng không thấy có một
đầu tư, nâng cấp nào đáng kể nào.
Tôi bén duyên với ngành nhà hàng, khách sạn từ khi
mới ròi trường trung học, đúng hon là từ khi tôi thi rớt
đại học. Khi đó tôi chỉ cần một công việc để bắt đầu, nên
khi Ba tôi hỏi là có muốn vào làm trong ngành khách sạn
hay không, tôi đã không chần chừ mà gật đầu ngay. Ba
tôi dẫn tôi đến gặp một người bạn của ông lúc đó là chú
Nguyễn Thanh Phong, Giám đốc Khách sạn Đệ Nhất.
Tôi còn nhớ cảm giác hào hứng và hồi hộp như thế nào
khi lần đầu tiên đi làm.
Thế là tôi bắt đầu bằng vỊ trí phục vụ bàn. Nhà hàng
của tôi có tên nội bộ là Nhà hàng Hồ boi do nằm trong
Làm giám đốc khách sạn • 67