Page 62 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 62
không có khách. Tôi bước chân vào Khách sạn Saigon
Star trong bối cảnh như thế, chưa kể nội tình khách sạn
cũng đầy rối ren. Nhiều người khuyên tôi không nên dấn
thân vào một chỗ "khó ăn” như vậy. Tôi thì thấy cả một
chiến trường đầy thú vỊ. Tôi nghĩ, lỡ có thất bại thì mình
vẫn sẽ ngẩng cao đầu vì đã dám thử thách. Và quan trọng
hon, tôi sẽ học được nhiều điều bổ ích từ bài học thất
bại này nếu nó xảy ra.
Thử thách đầu tiên trong vai trò tổng giám đốc khách
sạn của tôi là làm thê nào để được nhân viên nể trọng,
đặc biệt là đội ngũ điều hành cả chục ngưòi có tuổi đòi và
tuổi nghề hon hẳn tôi. Ai cũng biết rằng tôi chưa từng làm
qua các vị trí quản trị của bất kỳ khách sạn nào trước đây.
Đây là một bất lợi rất lớn cho tôi cả về kinh nghiệm thực
tế lẫn uy tín đối với đồng nghiệp hay nhân viên cấp dưới.
Còn nhớ trong buổi họp ‘Ta mắt" chính thức với ban
điều hành, với sự hiện diện của ông chủ tịch HĐQT, có
người còn phát biểu rằng đề nghị tân tổng giám đốc làm
gì thì làm nhưng không nên thay đổi cách thức tổ chức
cũng như phưong hướng kinh doanh hiện có của khách
sạn. Nghĩa là mọi thứ ra sao giữ nguyên vậy và tôi trở
thành người “gác chùa"? Thật là không thích họp khi
đưa ra một lời góp ý như thế này ngay buổi giới thiệu
đầu tiên, nhất là ngay trước mặt ông chủ tịch công ty.
Tôi cố gắng giữ bình tĩnh và từ tốn trả lời rằng tôi
không nghĩ vậy, và đã có kế hoạch sẽ thay đổi bất cứ điều
gì để khách sạn đi lên, bao gồm cả việc thay đổi các vị
62 • Bâu trời không chì có màu xanh