Page 111 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 111
Tôi vẫn còn duy trì thú vẽ tranh đến tận hôm nay và
chắc sẽ còn lâu nữa trong tưong lai vì nó không có tuổi
về hưu. Tháng 4/2009 tôi còn thuê hẳn một phòng tranh
chuyên nghiệp trên đường Đồng Khởi để triển lãm 22
bức tranh son dầu của mình trong 3 ngày. Mục đích là để
chia sẻ và thăm dò thể loại tranh của mình, vả lại tranh
tôi sau nhiều năm đã chất đầy nhà nên cũng cần noi tiêu
thụ! Tôi quyết định bán tranh lấy tiền hẳn hoi chứ không
triển lãm vì mục đích từ thiện, có như thế tôi mới biết
chính xác vị trí tranh mình đang nằm ở đâu trong mắt
của thị trường. Khi một người không quen biết, không
dính líu gì với mình mà bỏ ra một số tiền không nhỏ để
mua một bức tranh thì đó là điều tuyệt vời nhất về mặt
nghề nghiệp chuyên môn.
Và thật ngạc nhiên thú vị là chỉ trong vài ngày mà tôi
đã bán hết 19 bức, một kỷ lục mà không phải cuộc triển
lãm - bán tranh nào cũng có đưọc. Đa sô người mua tranh
của tôi là du khách hay người nước ngoài làm việc tại Việt
Nam. Trong số ít người Việt mua tranh của tối hôm đó
có nhà thiết kê nổi tiếng Sỹ Hoàng, làm tôi vô cùng hãnh
diện. Bức tranh đó tôi vẽ chân dung một cô gái với chiếc
áo dài và nét mặt phá cách. Có lúc quá phấn chấn, tôi còn
chợt nghĩ là vẽ tranh còn dễ hcm đi bán phở! Nhưng ai
cũng biết, vẽ tranh để choi khác xa với vẽ tranh để sống,
để làm thành sự nghiệp. Tôi nghĩ mình thuộc loại vẽ để
choi, nhưng trong danh sách liệt kê những việc tôi có thể
làm lúc về hưu đã có thêm dòng vẽ tranh.
112 • Bâu trời không chl có màu xanh