Page 113 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 113
thấy nét mặt các em nhỏ rạng ngời, vô tư đùa giỡn với
màu sắc để cuối cùng cũng cho ra những tác phẩm khá
nghiêm chỉnh. Trong mắt tôi, tranh do con nít vẽ lúc nào
cũng đẹp nhờ cách phối màu vô cùng tự nhiên. Nghe
nói, nhiều bé sau này vẫn tiếp tục vẽ tại nhà và điều này
làm tôi rất vui vì biết rằng mình vừa làm được một điều
gì đó cho chúng.
Tôi liên tưởng đến cảnh hàng đoàn học sinh tiểu học,
trung học ở Mỹ được thầy cô hướng dẫn vào tham quan
các nhà bảo tàng có trưng bày toàn tranh của các danh
họa lừng danh thế giới. Tham quan bảo tàng, xem tranh
là một phần bắt buộc trong chưong trình giáo dục của
nhà trường. Từ nhỏ các học sinh này đã vô cùng may
mắn được tiếp cận với các kiệt tác của nhân loại như
tranh của Degas, Monet, Constable, Cézanne, Van Gogh,
Matisse, Picasso... Ngoài tranh, tượng, các công dân nhí
này còn được thường xuyên thưởng thức các tác phẩm
nghệ thuật khác mà ngay cả một doanh nhân đi đứng
khá nhiều như tôi cũng chưa chắc sánh bằng. Bởi vậy
tôi không lấy làm ngạc nhiên khi phát hiện đa số ngưòi
phưongTây lúc nào cũng có “gu” hay khiếu về thẩm mỹ.
Bỏi vậy ngưòi phưong Tây mói rất giỏi trong lĩnh vực thiết
kế, sáng tạo? Tôi không phải là nhà nghiên cứu nhưng có
cảm giác là chúng có liên quan với nhau. Tất cả những
thành tựu mà ta thấy được thường bắt nguồn từ những
thứ đon giản, nhỏ nhặt.
114 • Bâu trời không chl CÓ màu xanh