Page 174 - Bài Học Để Trở Thành Triệu Phú
P. 174

Nguồn cơn của mọi khổ đáu                                  175

           John  không  hiểu,  cũng  không  biết  phải  làm  gì.  Chàng  quá
        sọ   hãi.  Nỗi  sợ càng  tăng  lên  khi  chàng  thây  Horace,  con  sư tử,
        phóng  vọt  qua  hàng  rào  vào  giữa  vườn  hồng,  miệng  gầm  gừ
        dữ  tợn.  Trông  thây  John,  con  sư  tử  đứng  khựng  lại,  bất  động
        một  lúc,  rồi  sù  lên  như sắp  tân  công  một  con  mồi  tuyệt  vọng.
        Con  vật  nuôi  dễ  thưong  bỗng  chôc  biến  thành  một  con  thú
        hoang  không  chút  nhân  nhượng  xót  thưcmg.

           Trong  một  thoáng,  John  không  nghĩ  gì  hết  mà  trỏ  về  vói
        bản  năng,  một  trạng  thái  có  thê  gọi  là  "thiền",  mà  chàng  không
        ỷ  thức.  Chàng  quên  rằng  mình  đã  bị  liệt  mây  tháng  nay,  chàng
        phóng  ra  khỏi  chiếc  xe  lăn.  chàng  chạy  thục  mạng.  Cái  điều
        mà  niềm  tin  không  làm  đuợc thì  sự sọ hầi  đã  thành  công.  Chàng
        không  cần  chạy  đâu  xa,  vì  ông  già  triệu  phú  đã  hạ  tay  xuống
        và  thôi  bài  tụng  ca  kỳ  quái  để  lên  tiếng  gọi  Horace.  Con  vật
        chạy  vội  đên  và  nằm  lăn  dưới  chân  ông.
           Gió  lập  túc  ngừng,  mây  trôi  xao  động,  chim  bay  về  tổ,  và
        quả  cầu  ngùng  xoay.

           John  quay  lại  thầy  con  sư  tử  không  đuổi  theo  chàng  nữa,
        mà  đang  lăn  qua  lăn  lại  như  một  chú  mèo  đưọc  chủ  vuốt  ve.
        Chỉ  lúc  ấy  chàng  mói  biết  mình  đang  đứng  và  đang  đi.  Mọi
        dâu  vêt  bệnh  hoạn  đã  biến  mất.  Chàng  không  thê  nào  tin.
        Chàng đã đuọc chũa  lành!  Việc gì  đã xảy  ra?  Lại  thêm  một  phép
        lạ?  Có  khi  nào  chàng  hiểu  đuợc  cái  quyền  lực  kỳ  bí  mà  thầy
        chàng  dường  như  có  được?
           Chàng  bước  lại  phía  ông  già,  mắt  vẫn  canh  chùng  con  sư
        tử,  sọ  bản  năng  săn  mồi  của  nó  lại  trỗi  dậy.

            "Việc gì  dã  xảy  ra vậy?"  chàng  hỏi,  đôi  mắt  đẫm  lệ  biết  ơn.
   169   170   171   172   173   174   175   176   177   178   179