Page 173 - Bài Học Để Trở Thành Triệu Phú
P. 173

174                                   Bài học để trở thành triệu phú


            “Anh  không  ngồi  xe  lăn.  Nguôi  ngồi  xe  lăn  không  phải  là
         anh.  Anh  là  cả  tinh  thần.  Anh  không  là  thể  xác.  Thể  xác  chỉ
         là  ảo  ảnh.  Bản  ngã  thục  của  anh  là  bất  tử và  rất  mạnh.  Do  đó
         tôi  nói,  nếu  anh  có  niềm  tin,  nếu  anh  hiểu  tôi  vừa  nói  gì,  thì
         hầy  đúng  dậy  và  buóc  đi  đi".
            John  cảm  nhận  nhũng  luồng  run  rẩy  kỳ  lạ chạy  khắp  co thể.
         Lòi  của  ông  già  triệu  phú  không  là  một  mệnh  lệnh  đcrn  giản,
         nó  là nhũng đạt sóng  năng  luợng  rất mạnh  tràn vào trong chàng,
         truyền  điện  cho  chàng,  làm  toàn  thân  chàng  run  rẩy.  cảm  giác
         này  chàng  chưa  hề  có.

            Chàng  dùng  toàn  bộ  súc  lục đẩy  mạnh  vào  tay  ghế và  duỗi
         cẳng  ra.  Cô  hết  súc  chàng  đã  đúng  dậy  được,  nhung  niềm  tin
         lại  dao  động,  nên  vài  giây  sau  chàng  té  phịch  xuông  ghế.
         Chàng  lại  gục  đầu  xấu  hổ,  nước  mắt  chảy  dài  trên  mặt,  chàng
         tin  rằng  sô  chàng  là  phải  tật  nguyền  trọn  kiếp.

            Đến  lúc đó,  duòng  như ông già triệu  phú  bước vào  một trạng
         thái  kỳ  lạ.  Ỏng  huóng  mắt  lên  tròi,  như  thể  đang  cẩu  xin  một
         đấng  tốì  cao,  tay  ông  cũng  gio  lên  cao,  và  ông  thì  thầm  một
         ầm  thanh  bí  hiểm,  lúc  đầu  khe  khẽ,  sau  càng  lúc càng  lón  tiếng.
            Đó  là  một câu  thần  chú  cổ xưa "IU".  Chữ “I"  kéo dài  mấy giây
         và  âm  âm  giọng  mũi.

            Gió  nổi  lên,  mây  tụ  lại  trên  đẩu,  một  trận  bão  dường  như
         sắp  đến.  Quả  cầu  xoay  nhanh,  âm  thanh  trầm  vọng,  chim  lạ
         bay  về,  quẩn  tụ  cả  trên  quả  cầu  lẫn  trên  đẩu  ông  già.  Đôi  lúc
         đàn  chim  bay  vút  lên  thành  một  hình  cánh  cung  theo  hướng
         tay  trỏ  của  ông  già.  Rồi  chúng  lại  lượn  vòng  về,  tiếp  nối  như
         một  quả  cầu  bay.  Chóp  giật  ngang  trời,  sâm  rền  vang  vọng.
   168   169   170   171   172   173   174   175   176   177   178