Page 177 - Bài Học Để Trở Thành Triệu Phú
P. 177
178 Bài học để trở thành triệu phú
"Rằng anh không đuọc mỏ nó vì tò mò, hay vì tôi đã tặng
anh. Anh chỉ mở nó khi thực sự cần thiết".
"Đuọc ạ".
“Và tôi hy vọng anh đừng ném nó xuống sông như cái quà
tặng lần trước".
John đỏ mặt. Làm sao ông thầy của chàng đoán ra việc
chàng đã làm mây tháng trước, là ném cái hộp cũ xuống sông
Đông do tuyệt vọng?
Nhung chàng không kịp hỏi vì ông già đã gật đầu với Edgar
và bác tài đã trao quà tặng. Phản xạ đẩu tiên của chàng là mả
nó ra, nhung nhó lại lời hứa, chàng xấu hổ giả vờ vỗ vỗ nó một
cách cảm kích, bí mật buộc lại nút thắt mà chàng vừa mỏ.
Ông già cười vói chàng.
"Cháu... Cháu không biết đến ngày nào mới có thể bày tỏ
lòng biết on đôi với tất cả những gì bác đã dạy cháu. Cháu...
làm sao mà cám an cho đủ? Cháu biết cháu chẳng có gì...
nhiều như bác, nhưng xin bác cứ bảo cháu làm điều gì... bất
cứ điều gì...?"
“Bất cứ điều gì?" Ồng già nói.
“Vầng", chàng e thẹn nói.
"À, vậy thì tôi thích cái cà vạt của anh".
"Cà vạt của cháu", John nói, tay sò lên nó, một phản xạ bảo
vệ. "Cháu... cháu không hiểu sao mà bác..."
' Anh nói tôi có thể yêu cầu anh bất cứ điều gì".
"Vâng, nhung chiếc cà vạt này đôi với cháu rất đặc biệt".
'Tại sao anh nghĩ rằng tôi hỏi xin nó?"