Page 95 - Bí Mật Tháp Vẵn Xương
P. 95
m a y U f i u L I 1 U L 1 1 C g i c u 1 C4.V u t ^ . V 1 1 Ứ H â n c o m ọ t S O c h ư ĩ n â
mặt chữ nhìn qua tương tự giông nhau, người học không đên
nơi đến chốn thường đọc lầm. Thành ngữ có câu chữ tác ra
chữ tộ, chữ ngộ ra chữ quá. Sách Luận ngữ có câu: “úc úc hồ
văn tai”, nghĩa là: văn chương rực rỡ thay. Nhưng cả năm chữ
này hơi giông rriíly chữ: “Đô đô bình trượng ngã” không có
nghĩa gì cả. Phùng Khắc Khoan có dụng ý chê giễu rằng:
Thầy dốt dọc «ách sai mặt chữ thì học trò đến học rất nhiều.
Còn thầy giáo đọc đúng thì chẵng thấy có đứa học trò nào
đến.
Thầy đồ kia tức giận, làm đơn kiện lên quan. Quan cho
đòi cả hai người (lên, bắt làm thơ để thử tài. Đầu đề bài thơ
là: Con trai (chữ Hán là bạng). Phùng Khắc Khoan viết ngay
một bài thơ thất ngôn bát cú chữ Hán. Ông đồ chi làm có bốn
câu thơ chữ Nôm:
Hùm hụp nền bằng bàn tay doạng
Hỏi nó cái chi? Ây cái bạng
Vỏ làm nghiên chấp sử chấp kinh
Ruột nấu cháo bổ tâm bổ tạng
Ông Phùng chắc mẩm thắng cuộc. Nào ngờ quan huyện
xem xong hai bài thơ, lại phán:
- Còn trẻ sao lại dám sánh với bậc già cả được?
Rồi quan ru lệnh cho cụ đồ vẫn được phép mơ trường,
mọi học sinh của ông Phùng cũng cho về học với cụ đồ.
Kiện tụng thát bại, Phùng Khắc Khoan bực chí ra về.
Bỗng thấy người nhà quan huyện chạy theo gọi lại. Vào phòng
riêng, Quan huyện ôn tồn bảo ông:
- Tiên sinh có biết loài sư tứ không? Nó vồ được cá con
hùm con beo, nhưng khi vồ con thỏ mà cũng dốc sức thì nó
dại. Tiên sinh nên nghĩ đến việc lớn hơn, há cần giành giật
93