Page 91 - Bí Mật Tháp Vẵn Xương
P. 91
thật không dễ.
Những crtp inổt hằn thù đều hướng cả vào Trạng. Thái
tử lại (tại tiếp ván đề:
- Thô còn “lùm Vua khó”?
Trạng chậm rãi:
- Tâu điện hạ, thật đúng như thế.
Thái tử ra chiều khó chịu:
- Hoàng tồ ta, hoàng kháo ta đã dầy công xây dựng,
biến nguy Lhành an, đổi loạn làm trị, đế lại cho ta một cơ đồ
vững chãi như thó này, há phải làm Vua cùng khó li?
Một nỗi cãm phẫn trào lên Irong lòng Trạng. Đây đúng
là luận điệu cua bọn nịnh thần vừa mới mớm lời cho Thái tử.
Song Trạng đã kịp thời trấn tĩnh, bơi vì, lúc này chỉ cần một
cử chỉ, một lời nói vụng về, một hành động thiếu cân nhẩc thì
ông sẽ rơi vào bẫy của bọn tiểu nhân nham hiểm ngay. Nghĩ
thê nên Trạng nói thật ôn tồn.
- Tâu điện hạ, đúng như lời điện hạ phán. Ngày nay ân
trạch của triều đình dà thấm nhuắn đên mọi hang cùng xóm
vắng, khiến nơi nơi yên ấm. Hiện tại chính là lúc ngồi hương
phúc. Tuy nhiên ko ngu thần này vẫn thường nghĩ đến như
Nghiôu, Thuấn xưa mà vẫn nơm nớp lo sợ trong nước còn một
người dân dói kho, bị oan khuất.
- Nhà ngưưi có vì ta mà hiến kế không?
- Táu điện hạ, nhân đức điện hạ ai ai mà không biết, kẻ
hèn này đâu dám Lâu xằng. Nhân buổi giảng sách hôm nay,
thần chi dám mạo muội dâng lên diện hạ một câu: “Như bão
xích tử, lâm thành cầu chi, tuy bât trúng, bất viỗn hỷ. Vị hữu
học dưỡng tử nhi hậu giá giá dã”. Hạ thần chi mong điện hạ
yêu dân như con, như thê thì lẽ nào không hiếu dược lòng dân
mà đề ra liệu pháp trị nước, cần gì đến kẻ này.
89