Page 155 - 4 Phong Cách Bán Hàng
P. 155
Chương IV: Craig — kẻ bám víu vinh quang 159
4
lòi phàn nàn của họ vể sự thiếu cô' gắng của anh. Craig - kẻ bám
víu vinh quang thực sự băn khoăn về căn cứ vững chắc trong lời
phàn nàn của Giám đốc bán hàng lần này. Dù rằng cảm giác bị
coi là một kẻ bám víu vinh quang thật kinh khủng nhưng anh
càng ngày càng thây khó trôn chạy sự thật. Giờ đây, Craig thực
sự là một kẻ bấm víu vinh quang. Tâ't nhiên, trong suốt thời gian
tự nhận thức, anh không hể nhó lại phần mình là một ngươi
thích thể hiện hay nhà chuyên nghiệp. Đầu óc anh còn đang bận
làm quen với việc châp nhận răng trên thực tê anh đúng là một
kẻ bám víu vinh quang.
Anh nghĩ vê "vùng an toàn" và tự nhủ khi chìm vào
những cảm xúc bất an: "Bà gọi đây là an toàn sao?" Craig
bắt đầu trở nên mệt mỏi vì chỉ biết xoay sở vói cuộc sông
hàng ngày.
Trong khi lái xe và nghĩ ngợi, đổng hồ xăng bật sáng báo
hiệu xe sắp hết xăng. Craig khẽ kêu lên và cằn nhằn với chính
mình: "Cái gì thế này? Thậm chí đêh cả xe cùng cần quan tâm
hay sao? Tại sao cuộc sông lại đòi hỏi mình quá nhiều như
vậy?" Anh thốt ra một tiêng thở dài và lái xe đi. Khi đến trạm
xăng của Steve, anh chợt nhó tới câu chuyện ông đã kê vê loài
báo và loài linh dương. Một tuần trôi qua, Craig chợt thây đó là
một sự trùng hợp thú vị. Anh nhó lại cuộc gặp mặt ở công ty và
cách anh cùng với những người đổng nghiệp của mình đứng
ngoài không khí hân hoan vui vẻ của buổi lễ trao phần thưởng.
Sự tương đổng giữa điều đó vói câu chuyện của Steve về số
phận những con linh dương đứng ngoài bầy bỗng trở nên quá
rõ ràng, ngay cả đối vói anh.