Page 213 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 213
chia nhau đi vào các nhà máy, xí nghiệp, gặp gỡ tìm hiểu công việc làm
của các anh chị công nhân, ở đây mọi người nói ít làm nhiều. Nhờ xây
dựng tác phong công nghiệp nên công việc trôi chảy, ăn khớp, nhịp
nhàng. Khí thế thi đua sôi nổi. Anh chị em nói với nhau như một lời
giao ước: Năng suất lao động là thước đo kết quả phong trào thi đua:
“Mỗi người làm việc bằng hai để đền đáp cho đồng bào miền Nam
ruột thịt”. Vậy là sau gẩn hai năm học văn hóa và hai mươi tháng học lý
luận chính trị, tôi háo hức muốn được nhận công tác, nhứt là được vể
miền Nam. Tôi đến gặp anh Ba Lê Duấn trình bày nguyện vọng. Anh
lắc đẩu nói “Một mình chú Mười Cúc công tác trong ấy là đủ rổi. Mấy
đứa nhỏ chưa đủ cứng cáp để tự lo liệu cho mình. Làm gì cũng phải
suy nghĩ chín chắn, không nóng vội mà cũng đừng vì cảm tính”. Nghe
anh Ba nói vậy tôi nín thinh, thầm nghĩ: “Thôi đành gác lại ý định này
và hy vọng một ngày nào đó sẽ được toại nguyện”. Tôi đành nói: “Vậy
xin anh Ba cho ý kiến tôi nên công tác ở đâu?”. Anh trả lời: “Theo tôi,
chị nên công tác ở thành phố Hà Nội để rút kinh nghiệm cho công tác
Sài Gòn sau này”. Hôm sau tôi đến gặp anh Sáu Thọ. Cả hai anh chị
gặp tôi đểu vui mừng. Anh Sáu hỏi:
- Sao, sức khỏe chị dạo này thế nào? Mấy cháu ra sao?
- Dạ, tôi vẫn khỏe, Hòa, Binh học cấp I, còn Hùng Linh sắp hết
tuổi mẫu giáo.
Tôi báo vắn tắt cuộc gặp anh Ba Duẩn hôm qua. Nghe xong anh
Sáu nói:
- Tôi tán thành ý kiến thứ nhất của anh Ba, mà chị có trao đổi với
anh Mười Cúc chưa?
- Dạ, ảnh nói tùy sự phân công của Đảng.
- Theo tôi hiện nay các cháu còn nhỏ cần có sự chăm sóc của mẹ.
Còn ý kiến thứ hai, tôi chưa nhất trí với anh Ba, tốt nhất chị nên về
Ban Tổ chức Trung ương, bởi yêu cấu của công tác hiện nay và sau này
cần có sự tham gia của phụ nữ.
- Hổi trước ở Trung ương Cục, tôi có làm công tác tổ chức, nhưng
bây giờ ở cấp Trung ương, sao tôi thấy nó mênh mông quá.
212 HỔI ức NGÔ THỊ HUỆ