Page 208 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 208
Nghe vậy tôi rất mừng và cảm ơn Mai Khanh nhiều lám. Giải quyết
được việc này tôi thấy nhẹ lòng. Tôi nghĩ mình thật may mắn, dù anh
Mười ở xa, gia đình thiếu trụ cột, nhưng mẹ con tôi luôn được chăm
sóc, giúp đỡ bởi tấm lòng rộng mở của anh chị em, đồng chí đổng bào
miền Bắc, lòng thấy vui vui...
Tháng 2 năm 1962, tôi học xong bổ túc văn hóa, hy vọng đưỢc
phân công tác, nhưng tổ chức quyết định tôi học thêm khóa lý luận
chính trị. Thế là tôi lại cắp sách đến học tại trường Trung cao Nguyễn
Ái Quốc. Càng học tôi càng sáng ra nhiều điều, tôi háo hức muốn kể
chuyện cho anh nghe, vậy là dùng nhật ký để ghi vội vài dòng cảm
xúc...
H à N ội ngày 16-6-1962.
Anh thân yêu,
Biết tin anh khỏe mạnh, Huệ rất mừng. Thấy tình hình miền N am ngày
càng sáng sủa, nhứt là từ ngày M ặ t trận Giải phóng miền N am ra đời,
chiến trường có thêm nhiêu trận đánh lớn, làm ai cũng hởi dạ hởi lòng. Sự
ph á t triển đó ngày càng có ý nghĩa vì ngày Bắc N am sum họp chắc chắn sẽ
được rút ngắn hơn. Phăn mấy mẹ con vẫn khỏe. Huệ đang học chính trị tại
trường Nguyễn Á i Quốc, đã thi môn triết được bốn điểm^, càng học càng
thấy phấn khởi, ăn ngon ngủ tốt, nên cân được 48 ký, mập hơn bức ảnh
mà mấy mẹ con chụp gửi anh hôm Tết. Tiếp theo môn triết là môn kinh tế
chính trị học. M ôn này khá rắc rối phải tập trung sức học. Điểu thú vị là
sau mỗi học phẩn đểu có viết thu hoạch liên hệ lý luận với thực tiễn. Nếu
không có gỉ thay đổi, có lẽ ngày 13-7 nghỉ hè, Huệ sẽ đưa các con đi Tam
Đảo, vừa nghỉ hè vừa trị bệnh răng miệng cho mấy mẹ con. Việc học hành
của các con vẫn bình thường, Bình học khá, Hòa học trung bình khá. Tội
lâm con nó bị hen suyễn, những ngày lên cơn không đi học được, Hòa sỢ
bị ở lại lớp nên cứ khóc đòi đi học, thấy thương lắm. Linh dạo này ngoan,
sáng đi trại, tối vê, mỗi tuân được hai phiếu bé ngoan nhờ mẹ cất dùm để
gửi cho bố. M ấy mẹ con ở ngoài này không có gì anh phải lo...".
1. Theo thang điểm 5 ở mién Bắc lúc bấy giờ (BTV).
Tiếng sóng bủa ghénh 207