Page 210 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 210
thương anh, lúc còn làm Bí thơ Thành ủy Sài Gòn hồi chín năm, hoạt
động nội thành, muốn đi đâu cũng phải ngó trước nhìn sau coi có "cái
đuôi” nào không. Ngay cả đến giấc ngủ cũng không yên vì lúc nào
cũng nơm nớp lo bị bố ráp, bắt bớ. Giờ đang sống giữa lòng Hà Nội
mà cũng chưa được lộ mặt. Các con còn nhỏ quá không thể hiểu cái
“dích dắc” đó. Nhưng tôi và anh chấp nhận sự thiệt thòi trước mắt để
có được cái lớn sau này. Ngày mai anh lên đường trở về miền Nam,
chúng tôi chưa kịp tâm sự cùng nhau nên đêm nay thức khá khuya.
Tôi dặn anh:
- Anh đi đường phải hết sức cẩn thận. Nghe nói bọn biệt kích hoạt
động táo tỢn lắm, e rằng có ngày...
- Có ngày chạm trán thằng địch chớ gì? Mẹ Hòa đừng lo gì cả, anh
em đã chuẩn bị nhiều phương án đối phó.
- Nhưng, không được chủ quan, anh à. Mà thôi, không nói chuyện
này nữa. Chuyện bây giờ Huệ muốn bàn với anh là sau khi học xong,
Huệ xin đi vể Nam nghen!
Vợ chông đổng chí Nguyễn Văn Linh cùng các con: Bình, Hòa, Linh tại Hà Nội.
Tiếng sóng bủa ghếnh 209