Page 218 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 218
Thấy mẹ ăn cơm độn khoai; tôi hỏi:
- Mẹ có tuổi; ăn cơm độn khoai nhiểu có mệt không ạ?
Mẹ cười để lộ hàm răng đen nhánh:
- Không đâU; mẹ ăn vẩy là tốt rồi. Gạo còn phải để gửi ra chiến
trường cho bộ đội ăn no đánh mạnh. Mà không phải mình mẹ đâU;
cả cái xóm này, xã này, huyện này và khắp nơi đều như thế cả. Bà con
mình nói với nhau: “Thóc không thiếu một cân, quân không thiếu
một người!”.
Tôi lặng thinh chợt nghe lòng bồi hồi xúc động. Thương mẹ quá.
Nói sao cho hết tấm lòng và nghĩa tình của đổng bào miền Bắc đối
với miền Nam...
Lá thơ từ miền Nam của bố
Ngoài công tác chính; tôi có trách nhiệm lo việc ăn ở, học hành
cho các cháu miền Nam mới ra sau này như Dũng; Hiếu Dân, Nga,
Hoàng, Chầu, Lan, Minh Phương... Các cháu được bố trí học trường
miển Nam ở Vĩnh Phú. Riêng Hiếu Dân ở cùng các con tôi vì cháu
còn nhỏ. Mỗi khi nghỉ hè hoặc nghỉ Tết, các cháu kéo vể nhà tôi rất
đông, coi đây là điểm hẹn ấm cúng làm vơi được phẩn nào nỗi thương
cha, nhớ mẹ. Nghe các cháu gọi bằng Bảy, tôi thấy vui vì đáp ứng được
phấn nào tình nghĩa của các anh chị tin cậy gửi gắm, giao phó núm
ruột cho tôi chăm sóc, dòm ngó... Lúc rảnh rỗi, các cháu đòi được
nghe kể chuyện vể cha mẹ của các cháu đã từng công tác chung với
anh Mười và tôi. Đau lòng nhất là khi đưỢc tin những người thân của
các cháu hy sinh tại chiến trường miền Nam. Như trường hợp cháu
Hiếu Dần và Dũng con anh Võ Văn Kiệt, cùng lúc đón nhận hung tin
mẹ và hai em bị bom đạn Mỹ sát hại. Lúc này tổ chức bố trí cho tôi vể
căn nhà rộng rãi, thoáng mát ở số 16 đường Nguyễn Biểu, và tôi đưỢc
tiêu chuẩn mua một chiếc Mobylette^ để đi công tác và đi thăm các
1. Mobylette là một model xe máy có bàn đạp và động cơ chạy xăng sản xuất bởi
công ty Motobecane Pháp trong nửa sau thế kỷ 20 (BTV).
Tiéng sóng bủa ghểnh 217