Page 219 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 219
con nơi sơ tán cho đỡ vất vả. Một chiều thứ bảy, theo lệ thường tôi lên
thăm các con bằng chiếc xe Mobylette. Hai bên đường cây cối lao xao,
gió rất mạnh. Đồng lúa đang thì ngậm sữa, bát ngát một màu xanh
kéo tận chân trời. Tôi thấy nhớ anh, và có cảm giác như anh đang đi
cạnh tôi, nụ cười của anh, ánh mắt đằm thắm yêu thương của anh in
đậm trong tim tôi. Rối tôi nghĩ đến các con, chốc nữa đây chúng sẽ sà
vào lòng tôi kêu mẹ, mẹ... Tôi sẽ ôm chầm cả ba đứa, hôn lên đầu, lên
trán, lên mắt, lên má chúng. Hạnh phúc vô ngần với những đứa con
do anh và tôi tạo ra từ tình yêu thắm thiết... Dòng suy nghĩ đang tuôn
tràn, thì bỗng đâu dưới ruộng có tiếng la: “Giôn xơn‘, Giôn xơn...”
ám chỉ những chiếc máy bay Mỹ gieo rắc chết chóc cho đổng bào. Tôi
liển bỏ xe cạnh đường, vội vàng nhảy xuống một hầm cá nhân. Các nữ
dân quần đang làm cỏ lao đến ụ súng bên bờ ruộng, bắn từng tràng
dài. Súng cao xạ của bộ đội ta ở gần đâu đây cũng nổ vang trong khi
hai máy bay Mỹ đi gầy tội ác ở đâu về lướt qua thật nhanh như trốn
chạy. Máy bay qua rồi, mọi việc trở lại bình thường. Tôi lại lên xe đi
tiếp. Lần này lên thăm con tôi có mang theo lá thơ của anh mới nhận
đưỢc hôm qua. Tôi đến nơi vừa chạng vạng tối. Các con tôi reo lên:
“Mẹ lên, mẹ lên!”, ông Thực, chủ nhà nghe thấy cũng chạy ra mừng.
Tôi mang vài thứ quà Hà Nội biếu gia đình và quay trở lại cái giường
nồng ấm để trò chuyện cùng các con. Nghe nói có thơ bố đứa nào
cũng giành đọc. Bình nhanh tay lấy trước đọc lớn cho mọi người
cùng nghe.
“Huệ và các con ihươngyêul,
Hôm nay là ngày 28 Tết (tức 19-01-1966), có dịp viết thư cho mấy
mẹ con. M ong mấy mẹ con, chị Năm, các cháu Liêm, Hoa, Quân, Hoàng,
Nga, Dân, Dũng ăn Tết vừa vui vừa nhớ đến những người ở xa. ước gỉ ta
được ăn Tết đoàn tụ. M au thì chả có, chứ vài ha năm thế nào cũng sẽ được
đấy mẹ Hòa ạỉ. Quanh anh, anh chị em đang chuẩn bị Tết khá nhộn nhịp.
Cũng bánh tét, bánh ít, kẹo đậu phọng, mứt gừng..., toàn là đổ tự túc cả.
1. Tống thống MỹJohnson (BTV).
218 HỔI ỨC NGÔ THỊ HUỆ