Page 202 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 202

người thay phiên nhau nấu cơm đem ra tiếp tế cho những đồng bào không
      có nơi ăn chốn ở. Hội còn đặt những thùng cứu trợ tại các chợ, các khu nhà
      bị cháy để tiện cho các nhà hảo tâm đóng góp tiền, tặng quà... Tiền bà con
      ủng hộ được trích ra mua cây lá, tre nứa. Anh em công nhân lao động, dân
      nghèo  thành  thị,  các anh xích  lô cũng gác lại mọi việc để tham gia dựng
      nhà cho bà con bị nạn.
         Giữa lúc các anh chị trầm trồ khen ngợi nghĩa cử cao đẹp của bà
      con, nhứt là chị em phụ nữ đã hết lòng đùm bọc nhau trong hoạn nạn,
      thì tiếng chuông báo giờ khai mạc kỳ họp đã đến. Sau lời giới thiệu
      của Ban tổ chức, Bác Hổ cùng với các vị trong Chủ tịch đoàn bước ra
      lẽ đài. Tất cả các đại biểu vỗ tay hổi lâu... Khi Bác ra hiệu, mọi người

      mới ngổi xuống và kỳ họp bắt đẩu bằng lời khai mạc của Bác Tôn Đức
      Thắng, Trưởng Ban Thường vụ Quốc hội. Cả hội trường chăm chú
      lắng nghe. Tôi như nuốt từng lời và nhớ như in khi Bác Tôn nêu rõ:
      “K ỳ họp này sẽ giải quyết những vấn đề quan trọng vẽ nhiệm vụ kiện toàn
      nhà nước ta, đáp ứng yêu cầu hết sức thiết yếu của cách mạng..!’.
         Cuộc họp đã thông qua một số đạo luật và ra Nghị quyết nhứt trí
      xác định; Quốc hội và Chính phủ sẽ đem tất cả tinh thẩn và sức lực
      để tiếp tục công cuộc xây dựng miển Bắc, ủng hộ và chi viện cuộc đấu
      tranh của nhân dản miển Nam. Qụốc hội đã bầu các vị đứng đáu cơ
      quan cao nhứt của Nhà nước và Chính phủ mới. Khi đoàn đại diện
      chủ tịch long trọng công bố  đổng chí Hồ  Chí Minh  được bầu giữ
      trọng trách Chủ tịch nước, đổng chí Tôn Đức Thắng là Phó Chủ tịch,
      cả hội trường đồng loạt đứng dậy và tiếng vỗ  tay hoan hô kéo  dài
      không dứt. Xúc động và tự hào hòa quyện, tôi cứ để mặc cho nước
      mắt chảy tràn. Bác Hổ bước ra hàng ghế chủ tịch đoàn, giơ hai tay
      chụm lại cám ơn sự tín rủiiệm của Quốc hội. Tôi bỗng thấy bùi ngùi
      nghĩ đến đổng bào miền Nam, biết chừng nào mới chứng kiến những
      khoảnh khắc hạnh phúc lớn lao này? Nhớ lại lần bầu cử Quốc hội

      khóa I năm  1946, tôi vể tiếp xúc với cử tri ở các lò than Năm Căn.
      Lúc ấy giặc Pháp chiếm gần hết Nam bộ, cuộc sống của bà con ta hết
      sức cơ cực, vừa làm lụng kiếm miếng cơm, vừa chiến đấu chống quân
      Pháp càn quét khủng bố. Vậy mà khi thấy chúng tôi, bà con vui mừng,


                                                       TiỂng sóng bủa gh£nh  201
   197   198   199   200   201   202   203   204   205   206   207