Page 107 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 107
Má tôi chỉ đáp gọn lỏn: ừ ừ! Sao cũng đưỢc, miễn đừng đi biệt tăm
như hồi nẳm đó nghe!
Chín Liên nháy mắt kể tai tôi nói nhỏ:
- Sáng mai em đưa chị đi gặp anh Quảng trong Tinh ủy lâm thời.
Tới cơ quan Tỉnh ủy, hai chị em gặp cả đổng chí bí thơ Lê Khắc
Xương, đồng chí Quảng và một số đổng chí khác. Anh chín Xương
bắt ngay vào việc giao công tác: “Chị Bảy vể thật đúng lúc, công tác
quán chúng nhất là giới nữ quan trọng lắm, giao cho chị đảm trách
việc này chắc là thích hỢp nhất”.
Tôi được bổ sung vô Tỉnh ủy lầm thời Bạc Liêu, chuyên trách công
tác đoàn thể.
Công việc đang hết sức bận rộn. Tỉnh ủy chỉ đạo ráo riết xây dựng
đội ngũ cốt cán, lực lượng chính trị, quân sự, trang bị vũ khí, tích trữ
lương thực v.v... chuẩn bị nổi dậy giành chính quyền. Lãnh đạo thanh
niên cứu quốc tỉnh có các anh Tốt đen, Trần Văn Tám, Ngô Năm;
Phụ nữ cứu quốc do tôi làm đoàn trưởng; Lực lượng Thanh niên tiển
phong do tú tài Nguyễn Văn Năm làm thủ lãnh; phụ nữ tiền phong
giao cho chị Nương; Chín Liên phụ trách công tác binh vận. Tỉnh ủy
trực tiếp chi đạo công tác vận động lập một chi bộ trong binh lính với
các anh Quân, Tỷ, Ninh làm nòng cốt.
Được làm công tác phụ nữ, tôi thấy mình như cá về với nước. Đêm
nào tôi cũng được phân công đến các rạp hát nói chuyện tình hình
trong nước, Mặt trận Việt Minh, khu giải phóng mấy tỉnh ở Việt Bắc;
tố cáo tội ác của giặc Nhật gây nên nạn chết đói hàng triệu đổng bào
ngoài Bắc. Về tình hình thế giới tôi đặc biệt nhấn mạnh thời cơ phát
xít Đức đã đầu hàng Hồng quân Liên Xô và quản đổng minh, rồi sẽ
đến lượt Nhật bại vong. Mỗi khi kết thúc buổi nói chuyện, tôi đọc
một đoạn trong bài thơ “Giải phóng phụ nữ” hoặc mấy câu kết trong
“Bài ca cách mạng tháng mười” của đổng chí Nguyên Văn Năng quê
ở Thái Bình, được đăng trong Lao tù tạp chí năm 1931 mà tôi đã học
thuộc lòng hồi công tác ở Trà Vinh:
106 HỔI ứ c NGỒ THỊ HUỆ