Page 104 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 104
nghe tin Hổng quân Liên Xô đang tiến sát thủ đô BerUn... Còn phát
xít Nhật tuy hùng hùng hổ hổ với thực dân Pháp ở Đông Dương,
nhưng đang thua xiểng liểng trên các chiến trường châu Á, Thái Bình
Dương... ở Việt Nam ta khắp ba kỳ, nhất là phong trào Việt Minh ở
Việt Bắc, tình hình Sài Gòn và các tinh sau ngày mùng chín tháng ba
năm 1945 làm lòng càng thêm nôn nóng quyết phải “xổ lồng” sớm
ngày nào mừng ngày nấy.
Tuy rằng mình vượt ngục hai lẩn không thành, nhưng biết chắc các
chị em đã thoát được ngày chín tháng ba, giờ đáy đã tỏa đi khắp muôn
phương và đang góp phần vào sự nghiệp chung, chúng tôi ai cũng
mừng cho các đổng chí “tốt số” đó. Nhưng rồi cơn đói lại “đòi nỢ”, cái
bụng sôi ục ục. Thi gan với nó, tôi nằm sấp ép chặt bụng xuống sàn
đá lạnh, miệng ngâm nga bài thơ “giải phóng phụ nữ”. Hết bài này tới
bài khác, và tôi đọc mãi đọc hoài bài thơ anh Hoàng viết cho tôi trong
những ngày ngồi ở xà lim tử hình, và cả bài thơ anh viết bằng máu
trên tường khám tạm giam ở Cần Thơ. Khi kẻ thù đưa anh Hoàng
lên khám lớn Sài Gòn, chúng đẩy một nữ tù tên Tư Mai vào chính
xà Um đó. Nhìn thấy tên Quản Trọng Hoàng qua ánh sáng lờ mờ của
lỗ thông hơi, chị mừng quá cố sức học thuộc lòng bài thơ của người
đổng chí mà chị rất kính nể. Thơ rằng:
"Lòng son rèn đúc tự bao giờ
Tâm sự này ai có biết chưa?
M ỏi sức dã tràng công chẳng toại
Đ au lòng tinh vệ^ chí không vừa
Q uyết đem m áu đỏ bồi non nước
B ao quản đầu xanh kiếp sống thừa
Lũ kiến, chòm ong chưa qu ét sạch
C àng thêm h ổ m ặ t với người xưa."
Qụản Trọng Hoàng
N g ày.... th á n g 1 2 /1 9 4 0
1. Là loài chim đưa tin nhấn.
Tiếng sóng bủa ghénh 103