Page 64 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 64

hội trọng yếu của bôn phương...  thuận cho việc củng cô', duy trì nền
            độc  lập  lâu  dài  của  đất  nước.  Nhìn  dưới  góc  độ  của  sự  nghiệp  bảo
            vệ,  giải  phóng  Thăng  Long  -  Hà  Nội  thì  Chiếu  dời  đô  thực  sự  đã
            kết tinh một tư duy quân sự cực kỳ sâu  sắc,  tuyên ngôn cho vị thế
            địa  -  quân  sự  và  vị  trí chiến  lược  trọng yếu  của  vùng  đất  này đôi
            với sự tồn vong của cả quốc gia dân tộc ta thời bấy giờ.
               Đại  Việt  sử  ký  toàn  thư  đã  ghi  lại  một  cách  đầy  trân  trọng:
            “Vua  thấy  thành  Hoa  Lư  ẩm  thấp  chật  hẹp,  không  đủ  làm  chỗ  ở
            của  đế vương,  muôn dời đi nơi khác,  tự tay viết chiếu  truyền rằng:
            “Ngày  xưa,  nhà  Thương  đến  đời  Bàn  Canh  năm   lần  dòi  đô,  nhà
            Chu đến Thành Vương ba  lần dời đô, há phải các vua thời Tam đại
            ấy  theo ý  riêng  tự  dời  đô  xằng bậy  đâu.  Làm  như  th ế cốt  để  mưu
            nghiệp  lớn,  chọn  ở  chỗ  giữa,  làm  kê  cho  con  cháu  muôn  vạn  đời,
            trên  kính  mệnh  tròi,  dưới  theo ý  dân,  nếu  có  chỗ  tiện  thì  dời  đổi,
            cho  nên  vận  nưóc  lâu  dài,  phong  tục  giàu  thịnh.  Thế mà  hai  nhà
            Đinh, Lê lại theo ý riêng, coi thường mệnh tròi, không noi theo việc
            cũ  Thương,  Chu,  cứ  chịu  yên  đóng  đô  nơi  đây,  đến  nỗi  thế  đại
            không  dài,  vận  số ngắn  ngủi,  trăm   họ  tổn  hao,  muôn  vật  không
            hợp. Trẫm rất đau đốn, không thể không dời.  Huống chi thành Đại
            La,  đô  cũ  của  Cao  Vương,  ở  giữa  khu  vực  tròi  đất,  được  thế rồng
            cuộn hổ ngồi, chính giữa nam  bắc đông tây,  tiện  nghi núi sông sau
            trước. Vùng này m ặt đất rộng mà bàng phang,  thế đất cao mà sáng
            sủa,  dân  cư không khổ thấp  trũng  tối  tăm,  muôn  vật  hết  sức  tươi
            tôt  phồn  thịnh.  Xem  khắp  nưóc  Việt  đó  là  nơi  thắng  địa,  thực  là
            chỗ  tụ  hội  quan  yếu  của  bốn  phương,  đúng  là  nơi  thượng  đò  kinh
            sư mãi muôn đòi...””1.
               Được  quần  thần  ủng  hộ,  và  cũng  hợp  vối  tâm   nguyện  chung
            của  người  dân  Đại  Việt,  vào  mùa  Thu,  tháng  7  (âm  lịch),  vua  Lý
            Thái  Tổ  từ  thành  Hoa  Lư  dời  đô  ra  kinh  phủ  ở  thành  Đại  La.


               1. Viện Khoa học xă hội Việt Nam: Đại  Việt sử ký toàn  thư,  Sđd,  t.I,
            tr. 241.

            66
   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69