Page 68 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 68
Tôi là ai; sự hỢp lưu của ba nèn văn hóa
nhà nghiên cứu đưa ra những lí thuyết khác, chẳng hạn
như vũ trụ tĩnh (dừng). Vũ trụ này, về phương diện nào
đó, đã lấy lại ý tưởng của Aristotle về tính bất biến của
các tầng trời, theo đó vũ trụ ở mọi thời điểm là tương tự
nhau, không có klaởi đầu cũng kliông có kết thúc. Nó loại
bỏ khái niệm "sáng thế", vứt bỏ sự thay đổi và tiến hóa cố
hữu trong lí thuyết Big Bang. Cú đòn quyết định đánh gục
lí thuyết này (và tất cả các lí thuyết đối thủ khác của Big
Bang) là phát hiện của Penzias và VVilson vào năm 1965 về
ánh sáng hóa thạch (hay bức xạ nền) đến chúng ta từ màn
đêm sâu thẳm của thời gian, khoảng 380 ngàn năm sau Big
Bang. Vì lí thuyết vũ trụ tĩnh bác bỏ ý tưởng về một sự khởi
đầu nóng và đặc, nên nó không thể giải thích được bức xạ
hóa thạch tràn ngập trong toàn bộ vũ trụ.
Sự tuôn trào bức xạ hóa thạch đã đánh dấu một bước
ngoặt quyết định trong tư tưởng vũ trụ học hiện đại của
các nhà vật lí thiên văn. Một sự thay đồi hình mẫu đã diễn
ra. Từ nay, lí thuyết Big Bang trở thành biếu tượng mới của
thế giới. Một số nhà vũ trụ học vẫn cho rằng, "Big Bang là
một huyền thoại, có lẽ là một huyền thoại tuyệt vời, xứng
đáng có được vị trí danh dự trong bảo tàng cùng với huyền
thoại Hindu về vũ trụ luân hồi, quả trứng vũ trụ của Trung
Quốc, hay huyền thoại trong Kinh Thánh về sự Sáng Thế
trong sáu ngày và nhiều huyền thoại khác nữa". Nhưng
đối với tôi, lí thuyết Big Bang có ưu thế hơn nhiều. Nó đã
đạt tới tầm cỡ của một khoa học. Với một tầm vóc mạnh
mẽ, tới nay nó đã chống chọi lại được rất nhiều cuộc tấn
7 T