Page 58 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 58
Tôi là ai: sự hợp lưu của ba nền văn hóa
đề như ở nhiều trường đại học khác, sinh viên ở đây được
klruyến khích khám phá nhiều chủ đề hơn. Như thế sinh
viên sẽ phải đối mặt với sự đa dạng của nghiên cứu, họ
có điều kiện mài giũa trí tuệ của mình trong nhiều chủ đề
kliác nhau, và tránh được chuyên môn quá hẹp. Một trong
những tai họa lớn của khoa học hiện đại đó chính là sự
chuyên ngành một cách cực đoan của một số nhà nghiên
cứu: họ biết tất mà hầu như lại chẳng biết gì. Mục tiêu đào
tạo chính tại Princeton không phải là đưa ra ngay các câu
trả lời mà là cách biết đặt ra những câu hỏi đúng, bởi trong
klioa học việc đặt vấn đề đúng chính là đã giải quyết được
một nửa. Chúng tôi học cách suy nghĩ, không phải để lặp
lại những gì người khác đã phát minh ra mà là để tự tạo ra
những tri thức mới.
Lần đầu tiên tôi biết tcM cảm giác say mê klìám phá
thông qua trí tưởng tượng những vùng đất hoang vu mà
trước đó chưa ai từng mạo hiểm đặt chân tới. Tôi nhớ
những cuộc thảo luận dài trên bảng với các giáo sư, qua đó
tôi đã học được bằng cách thẩm thấu cách đặt, xử lí và giải
quyết một vấn đề. Trong ba năm đầu tiên, tôi nghiên cứu
quá trình tiến hóa động của các đám sao cầu (một tập hợp
hình cầu của hàng trăm hàng ngàn ngôi sao liên kết với
nhau bởi lực hấp dẫn), sự tiến hóa về hóa học của các thiên
hà (cách chúng tạo ra các kim loại nặng theo thời gian bằng
lò luyện hạt nhân qua các thế hệ kế tiếp nhau của các ngôi
sao). Tuy nhiên, tôi không từ bcS hoàn toàn việc quan sát,
bởi cũng có một lần tôi trở lại núi Palomar với một giáo sư
6i