Page 269 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 269

Vũ TRỤ VÀ HOA SEN


         Tôi tin chắc rằng khoa học không phải là cửa sổ duy nhất
         cho phép chúng ta tiếp cận với thực tại. Sẽ là quá tự phụ,
         với một nhà klioa học, khi khẳng định điều ngược lại. Tâm
         linh, cũng như thơ ca và nghệ thuật, là một cách khác bổ
         sung cho klioa học để chiêm nghiệm thế giới. Không bao
         giờ khoa học có thể độc hành tới được tận cùng của con
         đường. Chúng ta cần phải dùng tới các dạng khác của nhận
         thức, như trực giác huyền bí hay tôn giáo (cái mà Phật giáo
         gọi là "giác ngộ"), nghệ thuật hay thơ ca để có thế tiếp cận
         với thực tại tối hậu.  Bức Hoa súìtg của Monet hay các bài
         thơ của  Rimbaud lẽ nào không soi sáng cho chúng ta về
         thực tại như là vật lí hạt hay lí thuyết Big Bang?
             Phải nói rằng, quan điểm này là thiểu số trong thế giới
         khoa học. Đa số các đồng nghiệp của tôi không bao giờ đặt
         ra các câu hỏi tâm linh, nếu có cũng không nói về nó một
         cách cởi mở. Những người khác dựng lên một vách ngăn
         giữa khoa học và  tâm linh.  Nếu  trong tuần họ làm khoa
         học và cuối tuần tới nhà thờ, thì chưa bao giờ trong tâm trí
        họ thoáng có sự so sánh giữa hai cách tiếp cận đó. Những
         người khác nữa thì hoàn toàn chẳng quan tâm gì tới tâm
        linh. Nhà vật b' đoạt giải Nobel người Mỹ Steven VVeinberg
         nghĩ rằng tôn giáo là nguồn gốc của nhiều thứ xấu xa trên
         thế  giới.  Ông đã  viết  một cách  rất  khiêu kliích:  "Dù  tôn
         giáo có hay không, người tốt sẽ luôn tốt và người xấu vẫn
        luôn xấu. Một trong những thành tựu lớn lao của khoa học
        là  đã, nếu klaông ngăn chặn hoàn  toàn người  có  tri  thức
        trở thành tín đồ, thì ít nhất cũng cho  phép họ không trở


        276
   264   265   266   267   268   269   270   271   272