Page 274 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 274

tặng trâu,  dê,  màn trướng và phẩm vật cho các tướng Minh khi tói
         dinh cáo biệt.
              Bấy giò, tướng sĩ và nhân dân thâm thù sự tàn bạo của người
         Minh xin vương nhân  dịp nên  đem  giết cả  đi.  Vương  dụ:  Phục  thù
         trả  oán  là  thường  tình  nhưng  bản  tâm  người  nhân  đức  không
         muôn  giết  người,  v ả  lại  người  ta  đã  hàng  mà  giết  đi  để  thoả  cơn
         giận  một  lúc,  cũng  không  hay.  Đe  cho  ức  vạn  người  được  sốhg,
         khỏi đưỢc sự trả oán,  dứt mối chiến tranh về sau, lại được tiếng tốt
         lưu  truyền  sử  xanh.  Mọi  người  đều  ái  phục  độ  lượng  khoan  hồng
         của vương.
              Biểu hàng xin phong đệ  sang Trung Quốc.  Vua tôi nhà  Minh
         biết  rõ là  giả  dối,  triều  đình bàn cách  đốì phó.  Chỉ  mấy người còn
         hung  hăng  chủ  chiến,  giữ  thế  thống  nước  lớn.  Quần  thần  phần
         đông thấy  rằng  luôn hai  lần  đem  đại  đại  quân  đi  cứu  viện  đều bị
         thất bại;  nay  đi  đánh  nữa  vận  dụng  đến  30,  40  vạn binh  sĩ  và  số
         rất lớn lương thực  đủ nuôi đám quân  này lâu  dài,  đổ người  đổ của
         vào việc không chắc han đã thành công,  v á  lại như vậy lại còn cần
         phải  sửa  soạn  hàng  năm  mới  xong.  Đánh  nữa,  dù  có  thắng  thì
         cũng  khó  lòng  giữ  mãi  được  lâu.  Người  Nam  “ưa  làm  loạn”.  Cho
         hoà,  rút quân là hay hơn hết.  Minh Tuyên Tông nghe theo,  phong
         Trần  Cảo  làm  An  Nam  quôc  vương,  bãi  binh,  bãi bỏ  toà  bô" chính
         và ra lệnh cho Vương Thông rút toán quân về nước,
              Bọn  Lý  Kỳ,  La  Nhữ  Kính,  Từ  Vinh  Đạt  mang  sắc  thư  sang
         đến nơi thì Vương Thông đã lên đường rồi,  dẫn 86.000  người Minh
         về nước.  Bấy giờ là chạp năm định vị, dương lịch là đầu năm  1428,
         chấm dứt 21  năm đô hộ và nạn binh đao.
              Giải  phóng  đất  nước  khỏi  ách  đô  hộ  của  người  Minh  là  công
         lao  của  nghĩa  quân  Lam  Sơn  dưới  sự  lãnh  đạo  của  Bình  Định
         vương  Lê  Lỵ  (Lợi).  Trần  cảo  không  có  công  đức  gì,  nghĩ  mình
         không xứng đáng giữ địa vị nguyên thủ quốc  gia,  tự áy náy không
         yên,  đang ở  thành  cổ Lộng,  dùng thuyền nhỏ  lẻn  ra  biển  để chạy
         ra  về  châu  Ngọc  Ma  thuộc  phủ  Trấn  Ninh.  Quan  quân  đuổi  bắt
         được,  dẫn  trở  về,  bắt  phải  uống  thuốc  độc  mà  chết.  Được  làm  lễ
         hậu  táng  hậu.  Trần  cảo  được  đón  về làm  vua hò,  không  có  tội  gì,
         bị giết, tình cũng đáng thương.


                          Về  nhân  vật  Hồ  ông,  ĐVSKTT  và  ĐNQSDC  chép  cảo,  Đại
                    Việt  thông  sử,  VSTGCM,  VNSL  chép  Cao.  sở  dĩ  có  sự  lầm  lộn  này
                    do chữ Hán Cao rs3    với              gần giống nhau.  Nhiều sử
         274
   269   270   271   272   273   274   275   276   277   278   279