Page 270 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 270

NHÀ  MINH  CỨU  VIỆN  VƯƠNG  THÔNG - Quân  Minh  bị  thua  lớn
        trận  Tuv  Động,  Chúc  Động,  Trần  Hiệp  bị  giết.  Vương  Thông  sai
        người  vê  triều  cáo cấp,  xin  thêm binh  sang cứu  viện.  Minh  Tuyên
        Tông  kinh  hoảng,  tháng  3  âl  năm  1427,  cử  thái  tử  thiếu  phó  An
        Viễn  hầu  Liễu  Thăng  lĩnh  chức  Chinh  lỗ  phó  tướng  quân,  tham
        tướng Bảo Định bá Lương Minh,  đô đốc Thôi Tụ,  thượng thư binh
        bộ  Lý  Khánh  giữ  chức  tham  tán  quân  vụ,  thượng  thư  bộ  công
        Hoàng Phúc  (người  giữ chức lớn lâu năm bên  ta)  và hữu bô chánh
        sứ  Nguyễn  Đức  Huân,  dẫn  10  vạn  quân  trong  các  tỉnh  Kinh  Hồ,
        Chiết Giang và Phúc Kiến,  cùng 2 vạn ngựa,  do đường Quảng Tây
        sang  đánh  nước  ta.  Lại  sai  thái  phó  Kiềm  quốic  công  Mộc  Thạnh
        lĩnh chức Chinh nam  đại tưống quân,  tham tưống An  Hưng bá Từ
        Hanh  và  Tây  Ninh  bá  Đàm  Trung,  đem  5  vạn  quân Vân  Nam  do
        đường  Vân  Nam,  cùng  sang  đánh.  (Lê  Quý  Đôn,  trong  Đại  Việt
        thông sử chép  quân Liễu Thăng  7  vạn,  Mộc  Thạnh  5  vạn,  gần  với
        sô" quân Minh sử chép  tất cả  11  vạn  5 ngàn không kê  phu vận tải.
        Lam Sơn thực lục chép tổng sô" 20 vạn quân,  3 vạn ngựa).
              Ngày  10  -  6  âl,  đạo  tiền  quân  nhà  Minh  Trần  Viễn  hầu  Cao
        Hưng Tổ dẫn  5  vạn  quân  (e có  quá  đáng,  chỉ  độ  1,  2  vạn),  5  ngàn
        ngựa,  đánh  vào  cửa  ải  Phá  Luỹ  (Nam  Quan),  bị  các  tướng  Trần
        Lực và Lê Bôi đánh thua.  Hưng Tổ phải chạy về Quỳ Châu.
              Nghe  tin  đại  binh  nhà  Mmh  sắp  ồ  ạt  kéo  sang,  nhiều  tướng
        xin  Bình  Định  vương  gấp  rút  đánh  chiếm  lấy  ngay  thành  Đông
        Quan  để  tuyệt  nội  ứng  của  chúng.  Vương  phán:  Việc  đánh  lấy
        thành  lúc  này  là  hạ  sách.  Thành  kiên cô",  phải  cô" gắng  đánh  mấy
        tháng hoặc  hàng năm  chưa  chắc  hạ  nổi.  Binh  sĩ  tất  mỏi  mệt.  Khi
        ấy, viện binh địch  kéo  đến thì khó đánh  dược nổi.  Chi bằng ta hãy
        cứ  dưỡng  sức.  Viện  binh  kéo  đến,  chúng  tất  phải  đi  xa  mau,  khó
        nhọc, ta đánh phá được chúng thì tất nhiên quân trong thành phải
        hàng.  Thê  có  phải  làm  một  việc  mà  có  được  cả  hai  không.  Vương
        sai  các  nơi  canh  gác  nghiêm  ngặt,  tuần  phòng  ngày  đêm,  lại  ra
        lệnh cho nhân dân các lộ Lạng Giang,  Bắc Giang, Tam Đái, Tuyên
        Quang,  Quy  Hoá,  phải  dời  đi  nơi  khác,  bỏ  đồng  không  nhà  trông,
        đê  tránh  quân  giặc  tới.  Từ  khi nghĩa  quân  kéo  ra  bắc,  tráng  đinh
        khắp  nơi  đua  nhau  xin  nhập  ngũ  đầu  quân.  Tổng  sô" binh  sĩ  tăng
        cao  lên  tới  35  vạn  người.  Bình  Định  vương  đã  cho  bớt  hơn  phần
        nửa về làm ruộng.  Nay viện binh  giặc sắp tói,  phải  gọi thêm  quân
        ra  phòng  ngự  việc  nước,  cứ  nhà  nào  3  người  thì  lấy  một  người  ra
        làm  lính.  Vương  hỢp  các  tướng  bàn:  Quân  giặc  cậy  khoẻ,  khinh
        270
   265   266   267   268   269   270   271   272   273   274   275